NGƯỜI “HÁT-Ô” GIÀ…THĂM MỘ BẠN
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: THƠ CHÁNH MINH
Trang 1 trong tổng số 1 trang
NGƯỜI “HÁT-Ô” GIÀ…THĂM MỘ BẠN
NGƯỜI “HÁT-Ô” GIÀ…THĂM MỘ BẠN
Người “Hát-Ô” già… chiều nay thăm mộ bạn,
Trời nghĩa trang buồn… lối nhỏ nắng mong manh !
Lớp lớp mộ bia… chữ đề xa lạ,
Mỹ, Pháp, Nga, Tàu… có cả tên anh !
Đốt điếu thuốc thơm… mời linh hồn đó,
Hút cùng nhau… như thưở xuân xanh !
Nhớ buổi tòng quân… chúng mình bé nhỏ,
Súng nặng, thân gầy… khổ với giày đinh !
Đi đứng nghiêm trang… ngay hàng thẳng tắp,
Khi chạy, khi bò… bỏng rát đôi chân !
Tóc hớt ba phân… trông càng bé choắt,
Các bạn trêu cười… lính sữa còn măng !
Thế rồi cuộc chiến… thêm tàn khốc,
Rèn luyện tôi, anh… một dạn dày !
Chí trai hồ thỉ… tang bồng lắm,
Nợ nước nhiều phen… tưởng liệm thây !
Mà không… nghĩa vụ còn đeo đẳng,
Tình của quê hương… của quốc gia !
Gối súng đêm đêm… ngoài chiến trận,
Hai đứa buồn… thầm đếm ánh sao sa !
Cuộc chiến điêu tàn… dai dẳng quá,
Chúng mình hai đứa… lắm phong ba !
Biết bao nghịch lý… đời quân ngũ,
Cũng chẳng làm ta… nản chí ta !
Bởi biết trót sinh… thời loạn quốc,
Làm trai… phải trả nợ non sông !
Chính nghĩa về ta… ta dẫu chết,
Buồn chi thế sự… để đau lòng !
Thế rồi đất nước… tàn binh lửa,
Anh một phương trời… tôi một phương !
Hai đứa ngậm hờn… trong cải tạo,
Cùng chung nỗi khổ… với quê hương !
Mười sáu năm dài… trong nghiệp lính,
Tám năm tù tội… bộ xương khô !
Bỗng gặp lại nhau… trời Mỹ quốc,
Tay nắm bàn tay… đất Ngũ Hồ !
Hai tên lính sữa… ngày xưa ấy,
Giờ mái đầu xanh… muối trộn tiêu !
Khốn nỗi… muối nhiều, tiêu quá ít,
Khô cằn thân xác… tuổi thêm chiều !
Chưa sống bao lâu… đời tỵ nạn,
Anh chết vùi chôn… mảnh đất xa !
Bởi đạn trong người… xưa chiến trận,
Và, mấy ngọn đòn thù… nát thịt da !
Tra tấn dã man… loài quỷ đỏ,
Tôi còn chịu được… đến hôm nay !
Rồi cũng theo anh… mà đến đó,
Làm ma vong quốc… não nùng thay !
Thôi nhé… anh nằm yên nghỉ nhé,
Nếu bây giờ còn sống… chắc buồn hơn !
Bởi Ải Nam Quan… giờ không còn nữa,
Quân giặc bán rồi… liếm gót Bắc Phương !
Ôi quốc nhục… làm sao gột rửa ?
Dân lầm than… từng bữa đói cơm !
Kể làm sao hết tủi hờn,
Đời lưu vong… nhớ nước non thêm sầu !
Người “Hát-Ô” già… gục đầu than với bạn,
Đời lưu vong… mồ mả cũng tha phương !
Dẫu đã biết.. chết là về với đất,
Nhưng đất này… không phải đất quê hương !
Rồi người “Hát-Ô” già… giã từ mộ bạn,
Bước chân run… vì lực bất tòng tâm !
Nhìn tít phương Nam… mây chiều bảng lảng,
Người “Hát-Ô” già… ôm mối hận xa xăm !
Đất Ngũ Hồ, ngày Memorial 2002
Nhật Hồng Nguyễn-Thanh-Vân
Được sửa bởi minhsn12 ngày Mon Apr 22, 2019 7:55 pm; sửa lần 1.
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
NGƯỜI "HÁT Ô" GIÀ
Bài thơ hay của Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân đã làm cho "Thầy đồ dõm" tôi xúc động tâm tình...Sẵn ý, sẵn lời, xin phép tác giả được viết lại với dạng ngũ ngôn như sau :
NGƯỜI "HÁT Ô" GIÀ
"Hát-Ô" già thăm mộ,
Trời nghĩa trang buồn tanh.
Mộ bạn nằm hiu hắt,
Lối cỏ nắng mong manh !
Đốt điếu thuốc thơm cũ,
Thay hương khói vắng tanh.
Nhớ năm xưa cùng hút,
Lúc tuổi mình còn xanh !
Lính mới tò te ..."phắt"!
Vào hàng, dập giày đinh.
Chạy, nhảy, bò hỏa lực,
Suốt đoạn đường chiến binh !
Cuộc chiến thêm tàn khốc,
Lính mới đã dạn dày.
Chí trai kiêu hùng lắm,
Thoắt gặp đã chia tay !
Trên bốn vùng chiến thuật,
Tình quê hương nước nhà.
Gối súng đêm chiến trận,
Thầm đếm ánh sao sa !
Trót sinh trai thời loạn,
Phải trả nợ núi sông.
Túy ngọa sa trường địa,
Cũng chẳng chút nao lòng !
.....
Thế rồi ... tàn binh lửa,
Hai đứa trời một phương.
Ngậm hờn trong cải tạo,
Khổ cùng với quê hương !
Tám năm tù cải tạo,
Còn lại bộ xương khô.
Gặp nhau trời Mỹ Quốc,
Mừng tủi đất Ngũ Hồ !
Hai chàng xưa lính trẻ,
Giờ tóc đã muối tiêu.
Gặp nhau bao cảm khái,
Thân xác đã về chiều !
Lây lất đời tỵ nạn,
Anh bỏ bạn... đi xa...
Mảnh đạn xưa hành hạ,
Đòn thù nát thịt da !
Tôi cũng người đồng hội...
Chịu đựng đời nổi trôi.
Sẽ theo anh sớm tối...
Làm ma vong quốc thôi !
Thôi nhé... Anh yên nghỉ,
Nếu sống chắc buồn hơn.
Nước non chừng sắp mất,
Sống thêm tủi thêm hờn !
Gục đầu bên mộ bạn,
Vùi thây ở tha phương.
Dẫu biết đều là đất,
Đâu rồi đất quê hương ?!
Giả từ mộ bạn chân run,
"Hát-Ô" già bỗng nghe chùn bước chân.
Trông vời trời nước mênh mông,
Quê hương khuất bóng nghe lòng xót xa.
Bao giờ về lại quê nhà !?!?...
Đỗ Chiêu Đức
NGƯỜI "HÁT Ô" GIÀ
"Hát-Ô" già thăm mộ,
Trời nghĩa trang buồn tanh.
Mộ bạn nằm hiu hắt,
Lối cỏ nắng mong manh !
Đốt điếu thuốc thơm cũ,
Thay hương khói vắng tanh.
Nhớ năm xưa cùng hút,
Lúc tuổi mình còn xanh !
Lính mới tò te ..."phắt"!
Vào hàng, dập giày đinh.
Chạy, nhảy, bò hỏa lực,
Suốt đoạn đường chiến binh !
Cuộc chiến thêm tàn khốc,
Lính mới đã dạn dày.
Chí trai kiêu hùng lắm,
Thoắt gặp đã chia tay !
Trên bốn vùng chiến thuật,
Tình quê hương nước nhà.
Gối súng đêm chiến trận,
Thầm đếm ánh sao sa !
Trót sinh trai thời loạn,
Phải trả nợ núi sông.
Túy ngọa sa trường địa,
Cũng chẳng chút nao lòng !
.....
Thế rồi ... tàn binh lửa,
Hai đứa trời một phương.
Ngậm hờn trong cải tạo,
Khổ cùng với quê hương !
Tám năm tù cải tạo,
Còn lại bộ xương khô.
Gặp nhau trời Mỹ Quốc,
Mừng tủi đất Ngũ Hồ !
Hai chàng xưa lính trẻ,
Giờ tóc đã muối tiêu.
Gặp nhau bao cảm khái,
Thân xác đã về chiều !
Lây lất đời tỵ nạn,
Anh bỏ bạn... đi xa...
Mảnh đạn xưa hành hạ,
Đòn thù nát thịt da !
Tôi cũng người đồng hội...
Chịu đựng đời nổi trôi.
Sẽ theo anh sớm tối...
Làm ma vong quốc thôi !
Thôi nhé... Anh yên nghỉ,
Nếu sống chắc buồn hơn.
Nước non chừng sắp mất,
Sống thêm tủi thêm hờn !
Gục đầu bên mộ bạn,
Vùi thây ở tha phương.
Dẫu biết đều là đất,
Đâu rồi đất quê hương ?!
Giả từ mộ bạn chân run,
"Hát-Ô" già bỗng nghe chùn bước chân.
Trông vời trời nước mênh mông,
Quê hương khuất bóng nghe lòng xót xa.
Bao giờ về lại quê nhà !?!?...
Đỗ Chiêu Đức
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Người "H.O Già" Thương Một Kiếp Nhân Sinh
Người "H.O Già" Thương Một Kiếp Nhân Sinh.
Người "H.O già"… gục đầu rơi nước mắt,
Bởi vừa nghe… bài hát quá đau lòng !
Ôi bài hát… kể đoạn đời bi đát,
Đời phế binh… trăm ngàn nỗi long đong !
Rồi người "H.O già"… bỗng nhiên nhớ lại,
Chiến trường xưa… giữa rừng núi Kontum !
Một chiều mưa… nơi tuyến đầu biên giới,
Trận chiến vừa tàn… ta toàn thắng địch quân !
Đang lục soát… đếm từng thây địch ngã,
Chợt bất ngờ… anh lính trẻ hô to !
Hãy nằm xuống… coi chừng trong bụi lá,
Loạt đạn nổ giòn… khuấy động núi âm u !
Bởi còn sót… một kẻ thù chưa chết,
Loạt đạn sau cùng… nó bắn lúc tàn hơi !
Ôi loạt đạn… hất tung người lính trẻ,
Thương tích nặng nề… thây ngã máu rơi !
Cũng nhờ đó… biết bao người thoát hiểm,
Trong đường tơ kẽ tóc… quá kinh tâm !
Người lính ấy… chưa đầy năm nghiệp lính,
Mới xuất trận đầu… đành bị mất đôi chân !
Kể từ đấy… cuộc đời đầy bất hạnh,
Phủ đời trai… bao nỗi khổ trầm luân !
Vì sau đó… cả miền Nam sụp đổ,
Tháng Tư Đen… ôi đất thảm trời sầu !
Anh lính trẻ… lê thân tàn khốn khổ,
Về quê xưa… thêm nghìn nỗi đớn đau !
Mẹ của anh… tuổi già nua đơn độc,
Đã chết trên đường… chạy loạn tìm con !
Lòng dạ héo hon… anh gục đầu bật khóc,
Tiếng khóc đoạn trường… tiếng khóc bi thương !
Và từ đấy… tấm thân còn một nửa,
Đời phế binh… sống giữa cuộc trần ai !
Anh lê lết… bằng đôi tay kiếm sống,
Lây lất hình hài… lây lất cả tương lai !
Người "H.O già"… trên dọc đường gió bụi,
Sau tám năm tù tội… đói trơ xương !
Bỗng gặp anh… thầy trò chung một nỗi,
Đời điêu linh… đày đọa kiếp lầm than !
Anh vẫn giữ một lòng… thân phận lính,
Dù tan hàng quân ngũ… đã từ lâu !
Từng lời nói… nghiêm trang và trọng kính,
Người "H.O già"… càng thương mến nghẹn ngào !
Rồi chia biệt… hai thầy trò hai nẻo,
Đều âm thầm… ôm nỗi hận tàn binh !
Càng thương anh… còn có nửa thân hình,
Phế binh “ngụy”… trời ơi bao bạc đãi !
Mười năm sau… thêm một lần gặp lại,
Người "H.O già"… chờ xuất cảnh lìa quê ! (Đi H.O)
Chàng phế binh… tấm thân tàn tê tái,
Bệnh tật nặng nề… chết giữa đêm khuya !
Người "H.O già"… đành đem thiêu đồng đội,
Nhúm tro tàn… rãi giữa khúc sông sâu !
Mong hồn linh… theo hương rừng gió núi,
Trở về quê… bên bến nước Sông Cầu !
Nay xứ Mỹ… cuối cuộc đời lưu lạc,
Người "H.O già"… buồn man mác tâm linh !
Nhớ lính mình xưa… kẻ còn người mất,
Âu cũng đành… thương một kiếp nhân sinh !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Được sửa bởi minhsn12 ngày Thu Apr 18, 2019 6:58 pm; sửa lần 1.
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Người "Hát Ô" Già...Nhớ Quê Hương
Người “Hát Ô” Già… Nhớ Quê Hương.
Người “Hát-Ô” già… nhiều đêm sầu đọng lắng,
Nhớ làm sao… miền đất cũ quê hương !
Nơi đó có… hồn Mẹ Cha lạnh vắng,
Bởi thằng con độc nhất… sống tha phương !
Mấy chục năm qua… không một lần về xứ,
Mẹ Cha ơi… con bất hiếu vô cùng !
Cậu “thần tỉnh mộ khang”… con vẫn nhớ,
Mà hỡi ơi… đành ôm hận trong lòng !
Vì đất nước… một nhà tù vĩ đại,
Phận tàn binh… con phải chọn ra đi !
Và đã quyết… một thề không trở lại,
Nếu giặc thù… còn thống trị trời quê !
Con vẫn biết… tuy tuổi mình xế bóng,
Nợ non sông… chưa rời được trên vai !
Sức lực không còn… nhưng còn bầu máu nóng,
Và nỗi căm hờn… tới chết chẳng nguôi ngoai !
Hồi tưởng lại… ngày con xin nhập ngũ,
Cha Mẹ buồn… vì chỉ có mình con !
Nhưng Tổ Quốc… đang cần trai thế hệ,
Cũng phải đành… cho trả nợ nước non !
Rồi cứ thế… trôi dần theo vận nước,
Mười mấy năm… chinh chiến một đời con !
Mười mấy năm… Cha Mẹ già buồn trông sau trước,
Nhà quạnh hiu… lòng dạ cũng héo hon !
Ngày Cha chết… con còn đang lận đận,
Đời chinh nhân… heo hút đóng vùng cao !
Hòm gỗ đơn sơ… chôn Cha mà khóc hận,
Khách đưa tang… là những lính gầy hao !
Mẹ sống cùng con… được vài năm nữa,
Tuổi già nua… phải chống gậy đi thăm…!
Nơi cải tạo… kiếp tù con khổ nhọc,
Lệ còn đâu… để khóc nỗi luân trầm !
Con được thả… Mẹ lại về chín suối,
Lễ tang ma… cũng ảm đạm buồn đau !
Ôi nhớ lại… lúc Mẹ già hấp hối,
Trắng bàn tay… con khóc với trời cao !
Tiền bạc vắng hoe… trống nhà trống cửa,
Một đàn con… nheo nhóc quá thương tang !
Vợ ốm thân cò… lo ăn từng bữa,
Lấy tiền đâu… chạy chữa thuốc thang !
Ôi ! giữa đất Sàigòn… một tên tù vừa được thả,
Chôn Mẹ già… trong uất nghẹn thương tâm !
Vì chánh sách vô luân… của bọn người dối trá,
Chiếm Miền Nam… để đày đọa toàn dân !
Nay con sống… nơi đất người xứ lạ,
Làm tên “Hát-Ô” già… ôm mối hận căm căm !
Một kiếp lưu vong… nhớ trời đông nắng hạ,
Mồ tổ tiên… giờ ai viếng ai thăm !
Rồi chính con… thân tàn này mai mốt,
Sẽ vùi chôn… vào đất lạnh giá băng !
Vì xứ này đây… tuyết dày lớp lớp,
Mỗi độ đông về… nào ai viếng ai thăm !!
Đàn cháu con… từ ngày qua đất Mỹ,
Đã quên dần… văn hóa Đông phương !
Cuộc sống cũng… nghiêng chiều theo vị kỷ,
Bởi tiền tài vật chất… tưởng là hơn !
Người “Hát-Ô” già… buồn nỗi buồn thê thiết,
Đời lưu vong… nhân nghĩa cũng lưu vong !
Kia Tổ Quốc… và toàn dân rên xiết,
Có còn không… bao tuổi trẻ Quang Trung !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Người "H.O Già"... đón Xuân nơi đất khách
Người "H.O Già"... đón Xuân nơi đất khách
Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Người "H.O Già"… ngồi bâng khuâng tính nhẩm,
Ôi Xuân sầu… lại đến với quê hương!
Mà ở đây… còn mùa đông tàn nhẫn,
Tuyết trắng rơi đầy… lạnh giấc tha phương!
oOo
Bỗng một thoáng… hiện về theo ký ức,
Mấy chục năm buồn… cho một kiếp nhân sinh!
Giờ trôi giạt… tủi hờn thân mất nước,
Lắm phong ba… dồn dập bước lênh đênh!
oOo
Ngồi ôn lại… thuở học trò vụng dại,
Tuổi mười lăm, mười bảy… tập làm thơ!
Và thèm yêu… bằng tâm thức dại khờ,
Ôm mộng tưởng… một hình hài nạm ngọc!
oOo
Có nhiều đêm… dưới đèn khuya ngồi học,
Mơ hồn tiên… như chuyện kể Bích Câu! (1)
Nửa giấc Liêu Trai… gối đầu lên suối tóc, (2)
Bỗng vỡ nhòa… theo tiếng súng đêm thâu!
oOo
Bởi cuộc chiến… đã lan về thành phố,
Tỉnh mộng rồi… tan bóng Liễu Đài Chương! (3)
Xếp áo thư sinh… giã từ thôn xóm nhỏ,
Người "H.O Già"… thuở đó cũng hiên ngang!
oOo
Vừa chớm đôi mươi… đã vào sinh ra tử,
Ấp Bắc, Định Tường… Đắt Sút, Tây Nguyên! (Daksut)
Lửa đạn mịt mù… xác thù chồng chất,
Chiến trường xưa… còn nhớ mãi không quên!
oOo
Tuy tuổi trẻ… nhưng biết đường chính khí,
Chẳng chọn lầm… theo bọn giặc Hồ tinh!
Cả thế hệ người trai… đều đi làm dũng sĩ,
Cùng ngâm câu… túy ngọa chốn biên đình! (4)
oOo
Rồi vận nước… rồi thế thời phải thế,
Chốn lao tù… chẳng nhục chí bình sinh!
Cao quý nhẽ… những chàng trai thế hệ,
Giờ qua đây… sao mất hết tinh anh!?
oOo
Giờ qua đây… có người đâm thủ kỹ,
Có người đành… quên bẵng chí làm trai!
Có người vui… bên men nồng ly rượu,
Tổ quốc còn hay mất… chẳng buồn ai!
oOo
Thôi cũng được… những anh hùng thấm mệt,
Một đời trai… giong ruổi mấy trường sa!
Giờ an thân… tuổi xế chiều sắp hết,
Mặc cháu con… lo chuyện nước non nhà!
oOo
Nhưng có kẻ… đâm sau lưng đồng đội,
Cũng “quan to”… hưởng lộc thuở vàng son!
Giờ đành quên… Vũ Đình Trường vang dội,
Những lời thề diệt Cộng… gió đầu non!?
oOo
Nỡ quay giáo cúi đầu… ôi gớm ghiếc,
Trở cờ chi… anh Thủ Đức hiên ngang!
Anh Đà Lạt… chọn cuộc đời binh nghiệp,
Mà nghiệp binh chưa dứt… nỡ sang ngang!
oOo
Anh Lính Thủy… anh Không Gian làm Tổ Quốc,
Đã cùng chung… chiến đấu giữ mầu cờ!
Rồi nước mất… tháng Tư buồn não nuột…
Bao kẻ vào tù… ăn sắn lát phơi khô!?
oOo
Phận tàn binh… giữa cùm gông khốn khổ,
Bao căm hờn… nước mắt chảy làm canh!
Ôi đòn thù… của bọn người man rợ,
Giết lần mòn… thể xác lẫn tinh anh!
oOo
Tỉnh ngộ đi… cuối cuộc đời còn lại,
Theo voi chi… ăn bã mía hư danh!
Nếu còn chút lương tri… và khí khái,
Chớ lầm theo quỷ đỏ… hại dân lành ./.
------------------------------------------
(1).- Bích Câu : Lấy ý trong chuyện “Bích Câu Kỳ Ngộ” do nàng tiên Giáng Ngọc lấy một kẻ thư sinh ở chốn phàm trần.
(2).- Liêu-Trai : Tức chuyện “Liêu Trai Chí Dị” của Bồ Tùng Linh đa phần kể về chuyện ma quỷ hồ ly hiện hình cùng kết duyên với những thư sinh phàm tục, tạo nên những môi tình đầy thơ mộng kỳ thú.
(3).- Liễu Đài Chương : Lấy ý theo chuyện Chương Đài Liễu, ý ám chỉ nơi người đẹp ở.
(4).- Túy ngọa chốn biên đình : Lấy ý của 2 câu thơ cổ :
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu,
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi !
Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Người "H.O Già"… ngồi bâng khuâng tính nhẩm,
Ôi Xuân sầu… lại đến với quê hương!
Mà ở đây… còn mùa đông tàn nhẫn,
Tuyết trắng rơi đầy… lạnh giấc tha phương!
oOo
Bỗng một thoáng… hiện về theo ký ức,
Mấy chục năm buồn… cho một kiếp nhân sinh!
Giờ trôi giạt… tủi hờn thân mất nước,
Lắm phong ba… dồn dập bước lênh đênh!
oOo
Ngồi ôn lại… thuở học trò vụng dại,
Tuổi mười lăm, mười bảy… tập làm thơ!
Và thèm yêu… bằng tâm thức dại khờ,
Ôm mộng tưởng… một hình hài nạm ngọc!
oOo
Có nhiều đêm… dưới đèn khuya ngồi học,
Mơ hồn tiên… như chuyện kể Bích Câu! (1)
Nửa giấc Liêu Trai… gối đầu lên suối tóc, (2)
Bỗng vỡ nhòa… theo tiếng súng đêm thâu!
oOo
Bởi cuộc chiến… đã lan về thành phố,
Tỉnh mộng rồi… tan bóng Liễu Đài Chương! (3)
Xếp áo thư sinh… giã từ thôn xóm nhỏ,
Người "H.O Già"… thuở đó cũng hiên ngang!
oOo
Vừa chớm đôi mươi… đã vào sinh ra tử,
Ấp Bắc, Định Tường… Đắt Sút, Tây Nguyên! (Daksut)
Lửa đạn mịt mù… xác thù chồng chất,
Chiến trường xưa… còn nhớ mãi không quên!
oOo
Tuy tuổi trẻ… nhưng biết đường chính khí,
Chẳng chọn lầm… theo bọn giặc Hồ tinh!
Cả thế hệ người trai… đều đi làm dũng sĩ,
Cùng ngâm câu… túy ngọa chốn biên đình! (4)
oOo
Rồi vận nước… rồi thế thời phải thế,
Chốn lao tù… chẳng nhục chí bình sinh!
Cao quý nhẽ… những chàng trai thế hệ,
Giờ qua đây… sao mất hết tinh anh!?
oOo
Giờ qua đây… có người đâm thủ kỹ,
Có người đành… quên bẵng chí làm trai!
Có người vui… bên men nồng ly rượu,
Tổ quốc còn hay mất… chẳng buồn ai!
oOo
Thôi cũng được… những anh hùng thấm mệt,
Một đời trai… giong ruổi mấy trường sa!
Giờ an thân… tuổi xế chiều sắp hết,
Mặc cháu con… lo chuyện nước non nhà!
oOo
Nhưng có kẻ… đâm sau lưng đồng đội,
Cũng “quan to”… hưởng lộc thuở vàng son!
Giờ đành quên… Vũ Đình Trường vang dội,
Những lời thề diệt Cộng… gió đầu non!?
oOo
Nỡ quay giáo cúi đầu… ôi gớm ghiếc,
Trở cờ chi… anh Thủ Đức hiên ngang!
Anh Đà Lạt… chọn cuộc đời binh nghiệp,
Mà nghiệp binh chưa dứt… nỡ sang ngang!
oOo
Anh Lính Thủy… anh Không Gian làm Tổ Quốc,
Đã cùng chung… chiến đấu giữ mầu cờ!
Rồi nước mất… tháng Tư buồn não nuột…
Bao kẻ vào tù… ăn sắn lát phơi khô!?
oOo
Phận tàn binh… giữa cùm gông khốn khổ,
Bao căm hờn… nước mắt chảy làm canh!
Ôi đòn thù… của bọn người man rợ,
Giết lần mòn… thể xác lẫn tinh anh!
oOo
Tỉnh ngộ đi… cuối cuộc đời còn lại,
Theo voi chi… ăn bã mía hư danh!
Nếu còn chút lương tri… và khí khái,
Chớ lầm theo quỷ đỏ… hại dân lành ./.
------------------------------------------
(1).- Bích Câu : Lấy ý trong chuyện “Bích Câu Kỳ Ngộ” do nàng tiên Giáng Ngọc lấy một kẻ thư sinh ở chốn phàm trần.
(2).- Liêu-Trai : Tức chuyện “Liêu Trai Chí Dị” của Bồ Tùng Linh đa phần kể về chuyện ma quỷ hồ ly hiện hình cùng kết duyên với những thư sinh phàm tục, tạo nên những môi tình đầy thơ mộng kỳ thú.
(3).- Liễu Đài Chương : Lấy ý theo chuyện Chương Đài Liễu, ý ám chỉ nơi người đẹp ở.
(4).- Túy ngọa chốn biên đình : Lấy ý của 2 câu thơ cổ :
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu,
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi !
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Người "H.O già" với : BÀI THƠ BUỒN GỞI CHIẾN TRƯỜNG XƯA.
Người "H.O già" với :
BÀI THƠ BUỒN GỞI CHIẾN TRƯỜNG XƯA.
(Xin gởi đến hồn linh các anh Chiến Sĩ Biệt Động Quân : Thiếu Uý Tòng, Chuẩn Uý Hà,
Chuẩn Uý Vinh, Thượng Sĩ Nhất Nê, Trung Sĩ Nhất Đức và 15 binh sĩ Thượng chết trong trận
Trung Đoàn Việt Cộng tấn công Trại Biên Phòng Đức Phong (Dakpek), tức Tiểu Đoàn 88/BĐQ/BP).
Người "H.O già"… ngậm ngùi nghe nỗi nhớ…
Từ tâm tư… hiện lại chiến trường xưa !
Mấy mươi năm … mà chừng như mới đó,
Đời chiến chinh… đường sinh tử không ngờ !
Ở nơi đó… đất tiền đồn heo hút,
Ta cùng nhau… chiến đấu giữ biên cương !
Núi đá rừng sương… sống triền miên thiếu hụt,
Tóc thề ai… quên bẳng mộng yêu đương !
Ôi nhớ quá… từng đêm dài đợi giặc,
Chiến hào khuya… ta thèm ngủ từng cơn !
Rồi giặc đến… chúng phải đành phơi xác…
Dưới kẽm gai… vùi dập những linh hồn !
Tiếng đạn réo… từng thân người gục ngã,
Giữa rừng khuya… thắp sáng hỏa châu buồn !
Tiếng xung phong… nghe nức lòng gan dạ,
Máu đào rơi… tơi tả giọt mưa tuôn !
Ôi trận chiến… hơn tháng dài tử thủ,
Trong hầm sâu… địa đạo lỗ châu mai !
Pháo kích dập dồn… pháo ngày chưa đủ,
Pháo từng cơn… theo gió hú đêm dài !
Rồi đau đớn… trong khói mù cát bụi,
Các anh đành… gục ngã tuổi xuân xanh !
Thương tiếc quá… những mảnh đời ngắn ngủi,
Đành dở dang… mộng tủi chí bình sinh !
Cũng từ đấy… đất cao nguyên lạnh giá,
Xác bạn, thù… thịt rã dậy mùi tanh !
Đào cạn đất đồi… chôn vùi vội vã…
Gói Pông- Sô … buồn bã kiếp nhân sinh !
Giờ nơi đó… chập chờn theo vách núi,
Gió vờn trăng … rừng đẫm lệ mù sương !
Hỡi anh linh… những u hồn đồng đội,
Có buồn chăng… nhìn đất nước tang thương !
Còn thân tôi… tấm hình hài tóc bạc,
Tuổi già nua… theo kiếp sống tha phương !
Nhớ chiến trường xưa… nỗi ngậm ngùi man mác,
Thương các anh… còn mả lạc mồ hoang !
Xương các anh… xương lính thù trộn lẫn,
Giữa rừng thiêng…cực bắc đất Kontum !
Mấy mươi năm… nào có ai nguyền khấn,
Nén tàn hương… thắp quyện khói mông lung !
Ôi trận đánh… chúng ta giành chiến thắng,
Dù các anh ngã gục… vẫn vui chung !
Thế mà nay… mình cúi đầu lẳng lặng,
Tủi hờn thương… cho đất nước khôn cùng !
Các anh nhẽ… dù xương tàn cô quạnh,
Nhưng hồn linh… còn phảng phất với quê hương !
Tấm thân tôi… sẽ chết già cô quạnh,
Nơi xứ người… thể phách cũng sầu vương !
Các anh nhẽ… thôi đừng hờn sự thế,
Chí làm trai… mình chẳng thẹn thân danh !
Cuộc thành bại… chỉ là trò dâu bể,
Đổi dời theo… vận nước quá điêu linh !
Nhớ các anh… dập vùi thây một nấm,
Bài thơ buồn… gởi đến chiến trường xưa !
Giờ nước mất… chúng mình đều u ẩn,
Thương đời mình… sống, chết cũng bơ vơ !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: THƠ CHÁNH MINH
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Sun Oct 27, 2024 6:36 pm by Cẩm Thanh
» Thu buồn
Thu Oct 17, 2024 1:23 pm by Cẩm Thanh
» Bâng khuâng tháng Hạ
Sat Aug 24, 2024 5:53 pm by Cẩm Thanh
» NGỘ NHẬP
Sat Aug 17, 2024 6:34 pm by minhsn12
» Tự tại Thiền Sư
Thu Jul 25, 2024 4:15 pm by Cẩm Thanh
» Lễ cha
Sun Jun 16, 2024 5:20 pm by Cẩm Thanh
» Bước chân không tánh
Tue Jun 04, 2024 12:56 am by Cẩm Thanh
» KINH HÀNH
Mon Jun 03, 2024 7:00 pm by minhsn12
» TRANG THƠ TRẦN CẨM THÀNH
Sat May 04, 2024 7:55 pm by Cẩm Thanh