THƠ HỌA
2 posters
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: TRANG THƠ DUONGHONGKY
Trang 1 trong tổng số 1 trang
THƠ HỌA
GỞI BẠN GIÀ
(Tết Quý Tỵ-2013)XƯỚNG
Tết đến rồi đây, quí vị ơi !
Trải bao thay đổi ...xót thương đời
Nguyện cho hưu trí vui-nhàn rỗi
Cầu chúc tuổi già sướng- thảnh thơi
Thi hữu- cảm thông... thơ đối đáp
Bạn bè-thân mật.. chuyện hòa chơi
Số phần xa xứ đành cam chịu
Thôi nhé...tạm vui...chớ trách Trời !.
Jan. 8th. 2013
motthoi
TÂM SỰ CHÀO XUÂN
Xuân trên đường đến hỡi người ơi!
Thôi hãy vui đi, mặc kệ đời.
Quăng đáy sông hồ, nư với giận,
Cầm tay chén rượu, thảnh rồi thơi.
Hân hoan đón bước mừng bè bạn,
Hăng hái hòa mình dự cuộc chơi.
Trước mắt sống sao tình trọn vẹn,
Chuyện mai sau cứ phó cho trời.
Dương Hồng Kỳ
---
motthoi- Tổng số bài gửi : 794
Join date : 17/12/2012
Age : 85
GIA!C NGỘ
ĐƯỜNG VỀ TỊNH ĐỘ
"Đường về Tịnh Độ" cõi vân du
Trút bỏ tham sân...xóa hận thù
Dìu kiếp nhân sinh qua Bến Giác
Giúp đời tín hữu đạt chân tu
Trái tim Bồ Tát khai nguồn sống
Ánh đạo Như Lai giải ngục tù
Thi phẩm chuên sâu nền Phật Pháp
Minh Tâm thiền tọa đẹp ngàn thu.
Lê Ngọc Kha
GIÁC NGỘ
Tiên cảnh bồng lai mộng viễn du,
Như Lai môn mạn hữu tư thù.
Chí hành tâm tịnh, hồi nhân bản,
Kiếm chiết đao hoàn, thụ nghiệp tu.
Đức độ từ bi bồ tát giáo,
Thị phi ân oán thế gian tù.
Liên đài cung kính quy y Phật,
Thiện hướng thành công quả hiệu thu.
Dương Hồng Kỳ
Anh KỲ: QUÁ HAY ! TÔI KHÔNG BIẾT CHỮ HÁN .
motthoi
"Đường về Tịnh Độ" cõi vân du
Trút bỏ tham sân...xóa hận thù
Dìu kiếp nhân sinh qua Bến Giác
Giúp đời tín hữu đạt chân tu
Trái tim Bồ Tát khai nguồn sống
Ánh đạo Như Lai giải ngục tù
Thi phẩm chuên sâu nền Phật Pháp
Minh Tâm thiền tọa đẹp ngàn thu.
Lê Ngọc Kha
GIÁC NGỘ
Tiên cảnh bồng lai mộng viễn du,
Như Lai môn mạn hữu tư thù.
Chí hành tâm tịnh, hồi nhân bản,
Kiếm chiết đao hoàn, thụ nghiệp tu.
Đức độ từ bi bồ tát giáo,
Thị phi ân oán thế gian tù.
Liên đài cung kính quy y Phật,
Thiện hướng thành công quả hiệu thu.
Dương Hồng Kỳ
Anh KỲ: QUÁ HAY ! TÔI KHÔNG BIẾT CHỮ HÁN .
motthoi
motthoi- Tổng số bài gửi : 794
Join date : 17/12/2012
Age : 85
MÙA BUỐT GIÁ
XUÂN
Bài Xướng
Thoáng bước xuân về với gió đông
Mà em đôi má đỏ au hồng
Nụ môi e ấp hơi sương đọng
Tà áo tưng bừng sợi nắng hong
Em hái nhẹ nhàng bông cúc tím
Ta nhìn say đắm mắt em trong
Ô hay ! vẫn nét xưa xinh quá
Sao bỗng hôm nay rộn rã lòng !
Hoài Yên.
MÙA BUỐT GIÁ
Gió về, trời đã bước sang Đông,
Tiếc Hạ, thương đôi má ửng hồng.
Nhìn tuyết phủ quanh trời trắng xóa,
Nhớ em buông xõa tóc vàng hong.
Mơ hoa giữa lá rừng hiu quạnh,
Tưởng mộng bên giòng suối mát trong…
Tỉnh giấc nồng say nghe rã rượi,
Mưa đêm từng giọt tiếng tơ lòng.
Dương Hồng Kỳ
Dec. 2011
Bài Xướng
Thoáng bước xuân về với gió đông
Mà em đôi má đỏ au hồng
Nụ môi e ấp hơi sương đọng
Tà áo tưng bừng sợi nắng hong
Em hái nhẹ nhàng bông cúc tím
Ta nhìn say đắm mắt em trong
Ô hay ! vẫn nét xưa xinh quá
Sao bỗng hôm nay rộn rã lòng !
Hoài Yên.
MÙA BUỐT GIÁ
Gió về, trời đã bước sang Đông,
Tiếc Hạ, thương đôi má ửng hồng.
Nhìn tuyết phủ quanh trời trắng xóa,
Nhớ em buông xõa tóc vàng hong.
Mơ hoa giữa lá rừng hiu quạnh,
Tưởng mộng bên giòng suối mát trong…
Tỉnh giấc nồng say nghe rã rượi,
Mưa đêm từng giọt tiếng tơ lòng.
Dương Hồng Kỳ
Dec. 2011
motthoi- Tổng số bài gửi : 794
Join date : 17/12/2012
Age : 85
PHÚT CẠ NGHĨ
VỊNH TỪ HẢI
Xướng
Thao lược quăng đâu đến nổi này !
Trơ trơ chết đứng mặc người lay
Cả nghe Vương Thúy lời ngon ngọt
Mắc lận Hồ Tôn mặt dạn dày
Nhi nử tình trường chưa nuốt đắng
Anh hùng trí đoản đã ăn cay
Khéo dùng tài sức tri năng ấy
Đất rộng trời cao cũng đổi thay .
Từ Phong
PHÚT CẠN NGHĨ
Họa
Sử sách còn ghi điển tích này,
Anh hùng vì sắc chí lung lay.
Dù không sợ kiếm đao phân xác,
Dẫu chẳng sờn voi ngựa xé dày.
Nghe tiếng dỗ dành khôn hóa dại,
Tin lời phủ dụ ngọt thành cay.
Thà rằng ngọc nát nơi binh lửa,
Mơ ngói toàn chi để nhục thay!
Dương Hồng Kỳ
motthoi- Tổng số bài gửi : 794
Join date : 17/12/2012
Age : 85
Re: THƠ HỌA
Thơ Thỉnh Họa
Thực Và Mộng
(Mười bài Ô Thước Kiều)
Chuyện kể sau một đêm mơ
Bài 1
Ta, em Hữu Hạn Một Thành Viên
Ký bản “chung thân” phỉ ước nguyền
Nhân giống Lạc Hồng đà trĩu quả
Gieo mầm đức hạnh cũng tròn duyên
Lợi quyền chút chút không hơn thiệt
Nghĩa vụ sương sương chẳng lụy phiền
Đóng thuế đều đều trên hạn mức
Thương tình giúp bạn khá thường xuyên.
Bài 2
Thường xuyên góp mặt chốn phồn hoa
Ôm ấp “nàng thơ” vóc ngọc ngà
Đè cái vần “yêu”xiêu vận “cước”
Thương làn môi mọng xót làn da
Nhọc nhằn thế thái câu tâm địa
Vật lộn tình đời chữ giác tha
Đánh chén giang hồ huynh, đệ, muội
Quay về trống vắng giữa phong ba.
Bài 3
Phong ba mấy thuở đã mòn chân
Trời mãi trên cao đất mãi gần
Nửa mảnh trăng thề rơi đáy biển
Một hồ rượu tiễn đổ ngoài sân
Không chê phở nóng khi đang lả
Vẫn quí cơm ngon lúc được gần
Chỉ tiếc tòng tâm không trợ lực
Kim tiền đoản hậu kiếp phù vân.
Bài 4
Phù vân tiếng nhạn lạc mù sương
Dai dẳng hồn quê mộng bất thường
Cổ thụ chiều tàn trong cảnh gãy
Măng non nắng gội giữa rừng thương
Tương lai dẫu có nhiều ưu ái
Quá khứ như còn những luyến vương
Mất mát từng đau cơn thế cuộc
Thân gầy xiêu vẹo bước tha phương.
Bài 5
Tha phương xót đắng lối quay về
Bến cũ con đò dưới bóng tre
Dòng nước mênh mông chiều tiễn biệt
Câu hò sâu thẳm phút đam mê
Nón nghiêng che tóc tình rơi lệ
Dép sút chồn chân phú lạc đề
Ơi hỡi ! “làng xưa nhân diện khứ”
Bạc đầu vẫn nhớ mảnh trăng quê.
Bài 6
Trăng quê gió bạt đến nơi nầy?
Thù tạc cùng ai dưới tán mây
Nàng ngậm hồng đào phun mái tóc
Ta đem vàng mã phết chòm cây
Xanh xanh liễu mướt, đêm than thở
Lấp lánh xiêm mờ, hạc ngất say
Đà Lạt, Cam Ranh, khan tiếng nhạn
Vũng Tàu giã biệt tím vòng tay
Bài 7
Vòng tay đã mỏi, vẫn còn ngông
Ngụp lặn dư hương thoảng vị đồng
Vương miện vứt đi mang bị gậy!
Tự do rơi tỏm nhục dòng tông!
Cỏ, Bìm leo phủ tràn thân trúc
Ngan, vịt nằm mơ lội biển rồng
Ngậm đắng mà say men rượu phúc
Nuốt cay lại ngỡ mật loài ong.
Bài 8
Loài ong ngốc nghếch một lần yêu!
Tan nát đời, sau phút “Chúa”chìu!
Lạc lõng thần hồn nơi mịch dã
Viễn vông tâm thức bến cô liêu
Dập vùi sinh lực qua làn phấn
Dày xéo tim lòng bởi tiếng “Miêu”
Tiền kiếp lẽ nào ta mắc nợ?
Bao giờ chấm dứt để tiêu diêu?
Bài 9
Tiêu diêu sẽ chắc đến cung trời?
Tội lỗi đầy đầu có được vơi?
Chốn ấy nhiều ta hay lắm địch?
Nơi nầy ít cỏ lại đông voi!
Yêu trên Thượng Giới bao nhiêu vợ?
Đọa dưới Diêm Đình phải mấy nơi?
Đào tẩu đêm về thăm chốn cũ
Nhìn qua ngạch cửa gọi mình ơi!
Bài 10
Mình ơi! Ta đã hết lương duyên!
Nỡ để cho em lắm muộn phiền
Xin lỗi ngàn lần nơi thế tục
Xót đau vạn kiếp chốn non tiên
Anh đi ngoảnh lại bao điều ước!
Bậu ở trông theo một chữ nguyền!
Chan chứa lệ sầu hoen gối mộng
Mộng nầy Hữu Hạn Một Thành Viên.
Quảng Huệ
Nguyễn ĐăngTrai
Họa:
MỘNG VÀ THỰC
1.
Dạo chơi hóng mát chốn công viên,
Chạnh nhớ thề xưa một ước nguyền…
Đợi lúc yên bình xin dạm ngõ,
Hẹn ngày tươi sáng sẽ thành duyên.
Nói câu tái ngộ, vùi cay đắng,
Quên phút phân ly, xóa muộn phiền.
Góc bể chân trời quay trở lại,
Tung mây, lướt gió, vượt sơn xuyên…
2.
Sơn xuyên một giải nức hương hoa,
Ngọc trải thời gian giữ sắc ngà.
Hùng vĩ bao la sông núi bể,
Nồng nàn đắm đuối, thịt xương da.
Nụ cười, lòng mở, lời thân mật,
Tay bắt, mặt mừng, tiếng thứ tha.
Ép mộng giang hồ trang nhật ký,
Từ nay dừng gót, hết bôn ba…
3.
Bôn ba một thuở mỏi đôi chân,
Trời đất dù xa, thấy thật gần.
Mưa đổ rào cơn tuôn xuống mái,
Sao rơi tắt ánh rụng trên sân…
Nhớ đời lưu lạc, thương người thế,
Xót kiếp nhân sinh, luyến cõi trần.
Trong bão vật vờ thân lá chiếc,
Tuyết sương phiêu bạt giữa phong vân.
4.
Phong vân mờ mịt tuyết mù sương,
Như lấp che bao giấc mộng thường.
Nỡ dạ hờn ghen cùng ước hẹn?
Đành tâm ganh ghét với yêu thương?
Bồi hồi duyên kiếp tình đành lỡ?
Rối rấm tơ lòng, nợ trót vương!
Tìm kiếm nơi đâu, chân lại bước!
Lê từng gót mỏi giữa muôn phương.
5.
Muôn phương nghìn hướng, chốn đâu về?
Mơ mái tranh nghèo cạnh khóm tre…
Lặng lẽ hư không giăng kín lấp,
Bàng hoàng ảo tưởng cuốn say mê…
Thơ ngâm dẫu hứng không vần điệu,
Văn viết dù hay thiếu tựa đề!
Tha thiết mênh mang tình lữ thứ,
Sáo diều vi vút khói hồn quê.
6.
Hồn quê rào rạt buổi chiều này,
Người cũng thả hồn theo gió mây.
Nhẹ lướt bên trời, đôi cánh nhạn,
Khẽ rung trong nắng, những cành cây.
Tri âm tìm bóng, đàn mơ dạo,
Kỷ niệm ôm lòng chén rượu say…
Lặng ngắm hoàng hôn, về thực tại.
Mộng xưa giờ đã quá tầm tay.
7.
Tầm tay buông thả, chí thôi ngông,
Cảnh ngộ nhân gian vốn bất đồng.
Tắm mãi sông mê, ngày tháng hạ,
Thoát sao bể khổ, họ nhà tông!
Ôm sầu lắm lúc, duyên và phận,
Nuốt hận nhiều khi, cọp với rồng.
Đợi nắng Xuân về trong giá buốt,
Thương hoa tiếc nhụy, bướm như ong!
8.
Như ong, bồ cạp cũng từng yêu,
Dù biết thiêu thân cũng phải chiều!
Xác rã dần tan nơi dục vọng,
Hồn lìa khó thoát chốn hoang liêu.
Tai ương phải trả tiền thân họa,
Hạnh phúc xin dành hậu duệ miêu.
Sống chết cúi đầu theo số phận,
Liệu khi nhắm mắt được phiêu diêu?
9.
Phiêu diêu quy thuận đến đầu trời,
Uất khí trong lòng biết có vơi?
Xin kẻ bắc cầu khi bắc nhịp,
Mong ai sinh cỏ nếu sinh voi.
Nát Bàn Cực Lạc không còn chỗ?
Địa Ngục A Tỳ sẵn dọn nơi?
Mở cửa thì vào, không khiếu nại,
Vào đâu cũng được, hỡi người ơi!
10.
Người ơi, số kiếp thật vô duyên!
Chẳng có gì vui, chỉ lắm phiền!
Bái biệt nhân gian chưa hóa kiếp,
Giã từ trần thế chẳng thành tiên.
Hòa đồng Thượng Giới, khinh cầu cạnh,
Bất mãn Diêm Vương, rủa ước nguyền.
Nếu được đầu thai xin định mệnh,
Cho làm cây cỏ chốn hoa viên.
Dương Hồng Kỳ
Thực Và Mộng
(Mười bài Ô Thước Kiều)
Chuyện kể sau một đêm mơ
Bài 1
Ta, em Hữu Hạn Một Thành Viên
Ký bản “chung thân” phỉ ước nguyền
Nhân giống Lạc Hồng đà trĩu quả
Gieo mầm đức hạnh cũng tròn duyên
Lợi quyền chút chút không hơn thiệt
Nghĩa vụ sương sương chẳng lụy phiền
Đóng thuế đều đều trên hạn mức
Thương tình giúp bạn khá thường xuyên.
Bài 2
Thường xuyên góp mặt chốn phồn hoa
Ôm ấp “nàng thơ” vóc ngọc ngà
Đè cái vần “yêu”xiêu vận “cước”
Thương làn môi mọng xót làn da
Nhọc nhằn thế thái câu tâm địa
Vật lộn tình đời chữ giác tha
Đánh chén giang hồ huynh, đệ, muội
Quay về trống vắng giữa phong ba.
Bài 3
Phong ba mấy thuở đã mòn chân
Trời mãi trên cao đất mãi gần
Nửa mảnh trăng thề rơi đáy biển
Một hồ rượu tiễn đổ ngoài sân
Không chê phở nóng khi đang lả
Vẫn quí cơm ngon lúc được gần
Chỉ tiếc tòng tâm không trợ lực
Kim tiền đoản hậu kiếp phù vân.
Bài 4
Phù vân tiếng nhạn lạc mù sương
Dai dẳng hồn quê mộng bất thường
Cổ thụ chiều tàn trong cảnh gãy
Măng non nắng gội giữa rừng thương
Tương lai dẫu có nhiều ưu ái
Quá khứ như còn những luyến vương
Mất mát từng đau cơn thế cuộc
Thân gầy xiêu vẹo bước tha phương.
Bài 5
Tha phương xót đắng lối quay về
Bến cũ con đò dưới bóng tre
Dòng nước mênh mông chiều tiễn biệt
Câu hò sâu thẳm phút đam mê
Nón nghiêng che tóc tình rơi lệ
Dép sút chồn chân phú lạc đề
Ơi hỡi ! “làng xưa nhân diện khứ”
Bạc đầu vẫn nhớ mảnh trăng quê.
Bài 6
Trăng quê gió bạt đến nơi nầy?
Thù tạc cùng ai dưới tán mây
Nàng ngậm hồng đào phun mái tóc
Ta đem vàng mã phết chòm cây
Xanh xanh liễu mướt, đêm than thở
Lấp lánh xiêm mờ, hạc ngất say
Đà Lạt, Cam Ranh, khan tiếng nhạn
Vũng Tàu giã biệt tím vòng tay
Bài 7
Vòng tay đã mỏi, vẫn còn ngông
Ngụp lặn dư hương thoảng vị đồng
Vương miện vứt đi mang bị gậy!
Tự do rơi tỏm nhục dòng tông!
Cỏ, Bìm leo phủ tràn thân trúc
Ngan, vịt nằm mơ lội biển rồng
Ngậm đắng mà say men rượu phúc
Nuốt cay lại ngỡ mật loài ong.
Bài 8
Loài ong ngốc nghếch một lần yêu!
Tan nát đời, sau phút “Chúa”chìu!
Lạc lõng thần hồn nơi mịch dã
Viễn vông tâm thức bến cô liêu
Dập vùi sinh lực qua làn phấn
Dày xéo tim lòng bởi tiếng “Miêu”
Tiền kiếp lẽ nào ta mắc nợ?
Bao giờ chấm dứt để tiêu diêu?
Bài 9
Tiêu diêu sẽ chắc đến cung trời?
Tội lỗi đầy đầu có được vơi?
Chốn ấy nhiều ta hay lắm địch?
Nơi nầy ít cỏ lại đông voi!
Yêu trên Thượng Giới bao nhiêu vợ?
Đọa dưới Diêm Đình phải mấy nơi?
Đào tẩu đêm về thăm chốn cũ
Nhìn qua ngạch cửa gọi mình ơi!
Bài 10
Mình ơi! Ta đã hết lương duyên!
Nỡ để cho em lắm muộn phiền
Xin lỗi ngàn lần nơi thế tục
Xót đau vạn kiếp chốn non tiên
Anh đi ngoảnh lại bao điều ước!
Bậu ở trông theo một chữ nguyền!
Chan chứa lệ sầu hoen gối mộng
Mộng nầy Hữu Hạn Một Thành Viên.
Quảng Huệ
Nguyễn ĐăngTrai
Họa:
MỘNG VÀ THỰC
1.
Dạo chơi hóng mát chốn công viên,
Chạnh nhớ thề xưa một ước nguyền…
Đợi lúc yên bình xin dạm ngõ,
Hẹn ngày tươi sáng sẽ thành duyên.
Nói câu tái ngộ, vùi cay đắng,
Quên phút phân ly, xóa muộn phiền.
Góc bể chân trời quay trở lại,
Tung mây, lướt gió, vượt sơn xuyên…
2.
Sơn xuyên một giải nức hương hoa,
Ngọc trải thời gian giữ sắc ngà.
Hùng vĩ bao la sông núi bể,
Nồng nàn đắm đuối, thịt xương da.
Nụ cười, lòng mở, lời thân mật,
Tay bắt, mặt mừng, tiếng thứ tha.
Ép mộng giang hồ trang nhật ký,
Từ nay dừng gót, hết bôn ba…
3.
Bôn ba một thuở mỏi đôi chân,
Trời đất dù xa, thấy thật gần.
Mưa đổ rào cơn tuôn xuống mái,
Sao rơi tắt ánh rụng trên sân…
Nhớ đời lưu lạc, thương người thế,
Xót kiếp nhân sinh, luyến cõi trần.
Trong bão vật vờ thân lá chiếc,
Tuyết sương phiêu bạt giữa phong vân.
4.
Phong vân mờ mịt tuyết mù sương,
Như lấp che bao giấc mộng thường.
Nỡ dạ hờn ghen cùng ước hẹn?
Đành tâm ganh ghét với yêu thương?
Bồi hồi duyên kiếp tình đành lỡ?
Rối rấm tơ lòng, nợ trót vương!
Tìm kiếm nơi đâu, chân lại bước!
Lê từng gót mỏi giữa muôn phương.
5.
Muôn phương nghìn hướng, chốn đâu về?
Mơ mái tranh nghèo cạnh khóm tre…
Lặng lẽ hư không giăng kín lấp,
Bàng hoàng ảo tưởng cuốn say mê…
Thơ ngâm dẫu hứng không vần điệu,
Văn viết dù hay thiếu tựa đề!
Tha thiết mênh mang tình lữ thứ,
Sáo diều vi vút khói hồn quê.
6.
Hồn quê rào rạt buổi chiều này,
Người cũng thả hồn theo gió mây.
Nhẹ lướt bên trời, đôi cánh nhạn,
Khẽ rung trong nắng, những cành cây.
Tri âm tìm bóng, đàn mơ dạo,
Kỷ niệm ôm lòng chén rượu say…
Lặng ngắm hoàng hôn, về thực tại.
Mộng xưa giờ đã quá tầm tay.
7.
Tầm tay buông thả, chí thôi ngông,
Cảnh ngộ nhân gian vốn bất đồng.
Tắm mãi sông mê, ngày tháng hạ,
Thoát sao bể khổ, họ nhà tông!
Ôm sầu lắm lúc, duyên và phận,
Nuốt hận nhiều khi, cọp với rồng.
Đợi nắng Xuân về trong giá buốt,
Thương hoa tiếc nhụy, bướm như ong!
8.
Như ong, bồ cạp cũng từng yêu,
Dù biết thiêu thân cũng phải chiều!
Xác rã dần tan nơi dục vọng,
Hồn lìa khó thoát chốn hoang liêu.
Tai ương phải trả tiền thân họa,
Hạnh phúc xin dành hậu duệ miêu.
Sống chết cúi đầu theo số phận,
Liệu khi nhắm mắt được phiêu diêu?
9.
Phiêu diêu quy thuận đến đầu trời,
Uất khí trong lòng biết có vơi?
Xin kẻ bắc cầu khi bắc nhịp,
Mong ai sinh cỏ nếu sinh voi.
Nát Bàn Cực Lạc không còn chỗ?
Địa Ngục A Tỳ sẵn dọn nơi?
Mở cửa thì vào, không khiếu nại,
Vào đâu cũng được, hỡi người ơi!
10.
Người ơi, số kiếp thật vô duyên!
Chẳng có gì vui, chỉ lắm phiền!
Bái biệt nhân gian chưa hóa kiếp,
Giã từ trần thế chẳng thành tiên.
Hòa đồng Thượng Giới, khinh cầu cạnh,
Bất mãn Diêm Vương, rủa ước nguyền.
Nếu được đầu thai xin định mệnh,
Cho làm cây cỏ chốn hoa viên.
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
Re: THƠ HỌA
***TÌNH XUÂN***
Trời đất muôn màu rộng cánh mây
Dấu rêu thềm cũ đã phôi phai
Nắng mềm như lụa…Lòng chưa khép
Gió nhẹ dường tơ …Mộng vẫn bày !
Ríu rít đầu hè oanh cất tiếng
Mơ màng trước ngõ bướm tung bay
Tương tư dáng ngọc - Đa tình khách
Chuốc chén Xuân nồng …Túy lúy say !!
TỊNH VÂN
TÌNH XUÂN
Hiu hiu làn gió nhẹ đưa mây,
Vạn kiếp xuân xanh cũng chẳng phai.
Nghìn chữ nghìn câu đề chúc tụng,
Muôn màu muôn sắc tỏa phơi bày.
Trong vườn ngạo nghễ hoa đua nở,
Dưới nắng nô đùa, én lượn bay.
Dạo khúc mơ màng theo nhịp sống,
Đất trời rộng mở, đắm mê say.
Dương Hồng Kỳ
Trời đất muôn màu rộng cánh mây
Dấu rêu thềm cũ đã phôi phai
Nắng mềm như lụa…Lòng chưa khép
Gió nhẹ dường tơ …Mộng vẫn bày !
Ríu rít đầu hè oanh cất tiếng
Mơ màng trước ngõ bướm tung bay
Tương tư dáng ngọc - Đa tình khách
Chuốc chén Xuân nồng …Túy lúy say !!
TỊNH VÂN
TÌNH XUÂN
Hiu hiu làn gió nhẹ đưa mây,
Vạn kiếp xuân xanh cũng chẳng phai.
Nghìn chữ nghìn câu đề chúc tụng,
Muôn màu muôn sắc tỏa phơi bày.
Trong vườn ngạo nghễ hoa đua nở,
Dưới nắng nô đùa, én lượn bay.
Dạo khúc mơ màng theo nhịp sống,
Đất trời rộng mở, đắm mê say.
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
Re: THƠ HỌA
***HỒN XUÂN***
Thoáng bóng Xuân nương bước nhẹ nhàng
Nàng Thơ xiêm áo cũng lần sang
Trăng cài chiếu mộng…mơ hồ gió
Gió dạo thềm hoa …lướt thướt trăng !
Đất khách men cay còn chất ngất
Quê người vị đắng vẫn lan man
Mượn Thơ gởi chút niềm tâm sự
Nửa giấc xuân gieo …mấy điệu đàn ?!...
TỊNH VÂN
GIAO MÙA
Chợt đến gió Xuân thoảng nhịp nhàng,
Dịu dàng hương ấm cũng theo sang.
Vui mừng ngày mới say tia nắng,
Soi sáng đêm thâu rọi ánh trăng.
Hát khúc hoan ca, lòng đắm đuối,
Thả hồn hoa mộng, giấc miên man…
Líu lo tiếng nhạc nghe văng vẳng,
Còn tưởng dư âm phút dạo đàn.
Dương Hồng Kỳ
Thoáng bóng Xuân nương bước nhẹ nhàng
Nàng Thơ xiêm áo cũng lần sang
Trăng cài chiếu mộng…mơ hồ gió
Gió dạo thềm hoa …lướt thướt trăng !
Đất khách men cay còn chất ngất
Quê người vị đắng vẫn lan man
Mượn Thơ gởi chút niềm tâm sự
Nửa giấc xuân gieo …mấy điệu đàn ?!...
TỊNH VÂN
GIAO MÙA
Chợt đến gió Xuân thoảng nhịp nhàng,
Dịu dàng hương ấm cũng theo sang.
Vui mừng ngày mới say tia nắng,
Soi sáng đêm thâu rọi ánh trăng.
Hát khúc hoan ca, lòng đắm đuối,
Thả hồn hoa mộng, giấc miên man…
Líu lo tiếng nhạc nghe văng vẳng,
Còn tưởng dư âm phút dạo đàn.
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
Re: THƠ HỌA
***GIẤC XUÂN***
Hương khói giao mùa thay trống canh
Trầm khơi … lặng lẽ khí Xuân hành !
Hoa như lơ đãng - hoa vờn bướm
Gió những nôn nao - gió động cành…
Hạt bụi nghìn năm hờn tục lụy
Cành sen một thuở mộng khinh thanh
Xuân nay khoác áo mùa năm cũ
Đợi phút tiên giao Vọng - Nguyệt - thành !!...
TỊNH VÂN
DẠ LAI XUÂN
Dừng bên quán trọ lúc tàn canh,
Tạm nghỉ ngơi chân bước lữ hành.
Ngõ tối nồng nàn hương tỏa gió,
Trăng đêm vằng vặc bóng xuyên cành.
Cung phím nhịp nhàng rung điệp khúc,
Đường tơ rào rạt lướt âm thanh.
Vạn vật như chìm trong cõi mộng,
Bức tranh huyền ảo nét khuynh thành.
Dương Hồng Kỳ
Hương khói giao mùa thay trống canh
Trầm khơi … lặng lẽ khí Xuân hành !
Hoa như lơ đãng - hoa vờn bướm
Gió những nôn nao - gió động cành…
Hạt bụi nghìn năm hờn tục lụy
Cành sen một thuở mộng khinh thanh
Xuân nay khoác áo mùa năm cũ
Đợi phút tiên giao Vọng - Nguyệt - thành !!...
TỊNH VÂN
DẠ LAI XUÂN
Dừng bên quán trọ lúc tàn canh,
Tạm nghỉ ngơi chân bước lữ hành.
Ngõ tối nồng nàn hương tỏa gió,
Trăng đêm vằng vặc bóng xuyên cành.
Cung phím nhịp nhàng rung điệp khúc,
Đường tơ rào rạt lướt âm thanh.
Vạn vật như chìm trong cõi mộng,
Bức tranh huyền ảo nét khuynh thành.
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
Re: THƠ HỌA
TẾT TUYẾT BOSTON
Tết đến năm nay-đón tuyết rơi !
"Bốt Tông"* đẹp quá...trắng đầy trời
Tung tăng đùa nhảy-vui thân cháu
Hì hục bới cào-mệt bạn tôi !
Nơi ít-phủ che ngập quá bụng
Chổ nhiều-tích tụ lên ngang người
Cũng may- có gió nhưng không mạnh
Tất cả bình yên-thỏa thích chơi .
Jan.14th.2013
motthoi
SAO BĂNG
Từng ánh lửa như mưa rớt rơi,
Tựa lời cảnh cáo gửi từ trời.
Không kiêng kẻ ác, không kiêng dữ,
Chẳng nể bạn hiền, chẳng nể tôi.
Giữ phận, giữ mình, “quân thú vật”,
Liệu hồn, liệu xác, “lũ con người”!
Văn minh nhân loại tìm phương pháp,
Chế ngự thiên nhiên? Ấy… chuyện chơi!
Dương Hồng Kỳ
THIÊN NỘ
Tội ác Liên Sô động tới trời,
Trời cao vẫn nhớ, giận chưa nguôi.
Nguôi sao cho được cơn nư giận,
Giận quá đành im khóe miệng môi.
Môi mím chặt, rồi răng cắn lưỡi,
Lưỡi đau rát đến gối rung đùi.
Đùi run bốc hỏa lên tâm trí,
Trí rối sao băng phải rụng rơi.
Dương Hồng Kỳ
Tết đến năm nay-đón tuyết rơi !
"Bốt Tông"* đẹp quá...trắng đầy trời
Tung tăng đùa nhảy-vui thân cháu
Hì hục bới cào-mệt bạn tôi !
Nơi ít-phủ che ngập quá bụng
Chổ nhiều-tích tụ lên ngang người
Cũng may- có gió nhưng không mạnh
Tất cả bình yên-thỏa thích chơi .
Jan.14th.2013
motthoi
SAO BĂNG
Từng ánh lửa như mưa rớt rơi,
Tựa lời cảnh cáo gửi từ trời.
Không kiêng kẻ ác, không kiêng dữ,
Chẳng nể bạn hiền, chẳng nể tôi.
Giữ phận, giữ mình, “quân thú vật”,
Liệu hồn, liệu xác, “lũ con người”!
Văn minh nhân loại tìm phương pháp,
Chế ngự thiên nhiên? Ấy… chuyện chơi!
Dương Hồng Kỳ
THIÊN NỘ
Tội ác Liên Sô động tới trời,
Trời cao vẫn nhớ, giận chưa nguôi.
Nguôi sao cho được cơn nư giận,
Giận quá đành im khóe miệng môi.
Môi mím chặt, rồi răng cắn lưỡi,
Lưỡi đau rát đến gối rung đùi.
Đùi run bốc hỏa lên tâm trí,
Trí rối sao băng phải rụng rơi.
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
Re: THƠ HỌA
NƠI ẤY, NGÀY XƯA
Bất chợt tâm hồn lạc cõi thơ
Lâm Đồng vương vấn nỗi mong chờ
Bầu trời sà thấp, mây đan lưới
Mặt đất nhô cao, nắng nhuộm tơ
Thác bạc - kề vai ngồi cạnh suối
Hồ lam - sánh bước dạo ven bờ
Bao nhiêu kỷ niệm còn in dấu
Người đã xa rồi, ta vẫn mơ....
Sông Thu
HỒI TƯỞNG
Làm sao quên được chuỗi ngày thơ?
Mộng thắm đời tươi hẹn ngóng chờ.
Hạnh phúc rạt rào tuôn ngát suối,
Tương lai rực rỡ óng vàng tơ.
Khói sương mù mịt thuyền xa bến,
Sông nước bao la sóng vỗ bờ…
Đây đó giang hồ, mưa, nắng, bão,
Than ôi, mộng vẫn chỉ là mơ!
Dương Hồng Kỳ
Bất chợt tâm hồn lạc cõi thơ
Lâm Đồng vương vấn nỗi mong chờ
Bầu trời sà thấp, mây đan lưới
Mặt đất nhô cao, nắng nhuộm tơ
Thác bạc - kề vai ngồi cạnh suối
Hồ lam - sánh bước dạo ven bờ
Bao nhiêu kỷ niệm còn in dấu
Người đã xa rồi, ta vẫn mơ....
Sông Thu
HỒI TƯỞNG
Làm sao quên được chuỗi ngày thơ?
Mộng thắm đời tươi hẹn ngóng chờ.
Hạnh phúc rạt rào tuôn ngát suối,
Tương lai rực rỡ óng vàng tơ.
Khói sương mù mịt thuyền xa bến,
Sông nước bao la sóng vỗ bờ…
Đây đó giang hồ, mưa, nắng, bão,
Than ôi, mộng vẫn chỉ là mơ!
Dương Hồng Kỳ
duonghongky- Tổng số bài gửi : 56
Join date : 17/12/2012
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: TRANG THƠ DUONGHONGKY
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Sat Aug 24, 2024 5:53 pm by Cẩm Thanh
» NGỘ NHẬP
Sat Aug 17, 2024 6:34 pm by minhsn12
» Tự tại Thiền Sư
Thu Jul 25, 2024 4:15 pm by Cẩm Thanh
» Lễ cha
Sun Jun 16, 2024 5:20 pm by Cẩm Thanh
» Bước chân không tánh
Tue Jun 04, 2024 12:56 am by Cẩm Thanh
» KINH HÀNH
Mon Jun 03, 2024 7:00 pm by minhsn12
» TRANG THƠ TRẦN CẨM THÀNH
Sat May 04, 2024 7:55 pm by Cẩm Thanh
» VƯỢT MÂY KHƠI
Wed May 01, 2024 7:45 pm by minhsn12
» Tháng Tư cảm tác
Fri Apr 19, 2024 8:34 pm by Cẩm Thanh