BIỂN VÀ EM
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: THƠ CHÁNH MINH
Trang 1 trong tổng số 1 trang
BIỂN VÀ EM
TÌNH YÊU NGƯỜI LÍNH BIỂN
Anh lính hải quân tàu ra sông biển,
Nhật ký hải hành anh viết tên em,
Mơ theo gió trăng, buồn tiếng sóng đêm,
Biển chinh chiến và biển tình dậy sóng.
Về thành phố những ngày tàu neo bến
Màu da anh mang nắng gió phương nào,
Đến thăm em nắng gió cũng về theo,
Áo anh trắng như trùng khơi sóng biển.
Đường phố có anh hải quân lạc bước,
Vui bên em mà nhớ biển ở đâu,
Đi bên em mà nhớ cánh hải âu,
Mùa biển lặng hay mùa chim báo bão.
Chia tay nhau ngày phép qua ngắn ngủi,
Anh lên tàu mang hình ảnh của em,
Biển và em. Anh đều nhớ đều thương,
Biển và em. Hai tình yêu lý tưởng.
Anh, người lính hải quân mùa chinh chiến,
Tháng Tư bảy lăm anh đã lên bờ,
Tháng Tư buồn con tàu cũng bơ vơ,
Tàu của anh chưa kịp về bến mẹ.
Anh bây giờ đã qua thời tuổi trẻ,
Ngược xuôi đời vẫn nhớ biển nhớ sông,
Đôi khi anh nghe tiếng sóng trong lòng,
Đôi khi anh thấy mây trời vương vấn..
.
Anh đã đi giữa trời cao biển rộng,
Mây và sóng theo tàu anh lênh đênh,
Sao khuya xa hay lúc mặt trời gần,
Là những người bạn đồng hành thân mến.
Anh hải quân lên bờ từ lâu lắm,
Đời lính xưa là một cuộc bể dâu,
Biển và em là hai mối tình đầu,
Biển đã xa chỉ còn em ở lại.
Nhưng anh vẫn là người của biển đấy,
Quân phục không còn, tình chẳng nhạt phai,
Anh ở trên bờ tình vẫn cả hai,
Em là em, em cũng là sông, biển.
Nguyễn Thị Thanh Dương
( April, 22, 2016)
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Họa
TÂM TÌNH NGƯỜI LÍNH THUỶ
(Viết nương vận: “Tình Yêu Người Lính Biển’’
Của Nguyễn Thị Thanh Dương)
Người lính thủy chiều nay ngồi nhớ biển
Chạnh lòng buồn mơ tưởng đến người em
Quen biết nhau trên bãi biển về đêm
Cô nữ sinh tóc dài bay gợn sóng.
Rồi từ đó, mỗi lần tàu cập bến
Mình bên nhau chẳng sót một lần nào
Chiều qua phố, gió biển cũng bay theo
Tà áo em pha màu xanh sóng biển.
Bến sông Bạch Đằng thênh thang ta bước
Đi bên nhau mà chẳng biết về đâu
Hai đứa mình như đôi chim hải âu
Trên bến vắng, anh kề vai thầm bảo:
Mười lăm ngày phép, thời gian ngắn ngủi
Mai anh về đơn vị, nhớ không em?
Biển với em, hai hình ảnh thân thương
Đã lắng đọng len vào trong tâm tưởng.
Người lính thủy xa nhà đi hải chiến
Tháng tư đen bức tử chạy vào bờ
Ngày Quốc Hận trời đất cũng bơ vơ
Bảy lăm buồn, tàu anh xa biển mẹ.
Người lính thủy già nhớ thời còn trẻ
Yêu quê hương đi gìn giữ biển sông
Giấy bút nào mà tỏ hết nỗi lòng
Chuyện tình cũ, nay vẫn còn vương vấn…
Biển mênh mông giữa trời mây rất rộng
Tàu ra khơi gặp sóng lớn lênh đênh
Gió giông bão ầm ĩ kéo đến gần
Là những lúc anh nhớ người yêu mến.
Đời lính thủy bây giờ thương tiếc lắm
Áo cưới may rồi chẳng rước được dâu
Chiến tranh làm dang dở mối tình đầu!
Em ra đi biết bao giờ trở lại?
Anh vẫn đợi người về từ bên đấy
Dù tháng năm dài, nhan sắc phôi phai
Dù đại dương ngăn cách chia làm hai
Anh nhớ mãi người tình xưa và biển.
Ngô Văn Giai
Virginia, Apr 20/2016
(Viết nương vận: “Tình Yêu Người Lính Biển’’
Của Nguyễn Thị Thanh Dương)
Người lính thủy chiều nay ngồi nhớ biển
Chạnh lòng buồn mơ tưởng đến người em
Quen biết nhau trên bãi biển về đêm
Cô nữ sinh tóc dài bay gợn sóng.
Rồi từ đó, mỗi lần tàu cập bến
Mình bên nhau chẳng sót một lần nào
Chiều qua phố, gió biển cũng bay theo
Tà áo em pha màu xanh sóng biển.
Bến sông Bạch Đằng thênh thang ta bước
Đi bên nhau mà chẳng biết về đâu
Hai đứa mình như đôi chim hải âu
Trên bến vắng, anh kề vai thầm bảo:
Mười lăm ngày phép, thời gian ngắn ngủi
Mai anh về đơn vị, nhớ không em?
Biển với em, hai hình ảnh thân thương
Đã lắng đọng len vào trong tâm tưởng.
Người lính thủy xa nhà đi hải chiến
Tháng tư đen bức tử chạy vào bờ
Ngày Quốc Hận trời đất cũng bơ vơ
Bảy lăm buồn, tàu anh xa biển mẹ.
Người lính thủy già nhớ thời còn trẻ
Yêu quê hương đi gìn giữ biển sông
Giấy bút nào mà tỏ hết nỗi lòng
Chuyện tình cũ, nay vẫn còn vương vấn…
Biển mênh mông giữa trời mây rất rộng
Tàu ra khơi gặp sóng lớn lênh đênh
Gió giông bão ầm ĩ kéo đến gần
Là những lúc anh nhớ người yêu mến.
Đời lính thủy bây giờ thương tiếc lắm
Áo cưới may rồi chẳng rước được dâu
Chiến tranh làm dang dở mối tình đầu!
Em ra đi biết bao giờ trở lại?
Anh vẫn đợi người về từ bên đấy
Dù tháng năm dài, nhan sắc phôi phai
Dù đại dương ngăn cách chia làm hai
Anh nhớ mãi người tình xưa và biển.
Ngô Văn Giai
Virginia, Apr 20/2016
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Họa
BIỂN VÀ EM
(Họa bài thơ Tình Yêu Người Lính Biển
của Nguyễn thị Thanh Dương)
Bốn mốt năm vẫn nhớ ngày đi biển
Nhớ con tàu, luôn cả hình bóng em
Nhớ bao chuyến hải hành với “ca” đêm (1)
Nghĩ đến em giữa trùng dương nổi sóng.
Rồi mỗi khi con tàu về nghỉ bến
Hai chúng ta ríu rít bất cứ nơi nào
Trên hè phố thiên hạ mãi nhìn theo
Quân phục xanh phảng phất mùi nước biển.
Hai chúng ta vẫn hồn nhiên sánh bước
Khắp phố phường chẵng cần biết về đâu
Trên gương mặt không còn nét lo âu
Hay sợ hãi những ngày đầy giông bão.
Nhưng giây phút bên nhau thật ngắn ngủi
Tàu nhổ neo anh thầm gọi tên em
Càng xa em anh càng nhớ càng thương
Hình ảnh em mãi hoài trong tâm tưởng.
Tháng Tư gãy súng, ngày tàn cuộc chiến
Tàu lại đi nhưng chẳng thấy bến bờ
Giữa đại dương, anh lạc lõng bơ vơ
Biết đến bao giờ về thăm quê mẹ?
Ngày hôm nay nhớ lại thời trai trẻ
Tàu anh tung hoành khắp cả biển sông
Nhật ký hải hành anh thuộc nằm lòng
Bỏ quê hương? anh chưa hề tự vấn.
Anh luôn say mê bầu trời cao rộng
Giữa biển đêm muôn trùng sóng lênh đênh
Ánh sáng hải đăng mỗi lúc một gần
Và vì sao là bạn đường thương mến.
Xa em anh càng yêu em nhiều lắm
Anh mơ ngày chú rể cạnh nàng dâu
Nhưng còn chăng là kỷ niệm ban đầu
Anh ra đi không hẹn ngày trở lại.
Anh vẫn là anh của ngày xưa đấy
Yêu em, yêu biển không hề lạt phai
Dù đường đời có chia rẽ hai nơi
Anh vẫn là người yêu em và biển.
Chánh Minh
May 7th 2016
(1) Ca: quart (tiếng Pháp): phiên trực trên tàu
(Họa bài thơ Tình Yêu Người Lính Biển
của Nguyễn thị Thanh Dương)
Bốn mốt năm vẫn nhớ ngày đi biển
Nhớ con tàu, luôn cả hình bóng em
Nhớ bao chuyến hải hành với “ca” đêm (1)
Nghĩ đến em giữa trùng dương nổi sóng.
Rồi mỗi khi con tàu về nghỉ bến
Hai chúng ta ríu rít bất cứ nơi nào
Trên hè phố thiên hạ mãi nhìn theo
Quân phục xanh phảng phất mùi nước biển.
Hai chúng ta vẫn hồn nhiên sánh bước
Khắp phố phường chẵng cần biết về đâu
Trên gương mặt không còn nét lo âu
Hay sợ hãi những ngày đầy giông bão.
Nhưng giây phút bên nhau thật ngắn ngủi
Tàu nhổ neo anh thầm gọi tên em
Càng xa em anh càng nhớ càng thương
Hình ảnh em mãi hoài trong tâm tưởng.
Tháng Tư gãy súng, ngày tàn cuộc chiến
Tàu lại đi nhưng chẳng thấy bến bờ
Giữa đại dương, anh lạc lõng bơ vơ
Biết đến bao giờ về thăm quê mẹ?
Ngày hôm nay nhớ lại thời trai trẻ
Tàu anh tung hoành khắp cả biển sông
Nhật ký hải hành anh thuộc nằm lòng
Bỏ quê hương? anh chưa hề tự vấn.
Anh luôn say mê bầu trời cao rộng
Giữa biển đêm muôn trùng sóng lênh đênh
Ánh sáng hải đăng mỗi lúc một gần
Và vì sao là bạn đường thương mến.
Xa em anh càng yêu em nhiều lắm
Anh mơ ngày chú rể cạnh nàng dâu
Nhưng còn chăng là kỷ niệm ban đầu
Anh ra đi không hẹn ngày trở lại.
Anh vẫn là anh của ngày xưa đấy
Yêu em, yêu biển không hề lạt phai
Dù đường đời có chia rẽ hai nơi
Anh vẫn là người yêu em và biển.
Chánh Minh
May 7th 2016
(1) Ca: quart (tiếng Pháp): phiên trực trên tàu
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Họa
YÊU EM NHƯ YÊU BIỂN
Đã lâu rồi anh chưa hề ra biển
Đời hải hồ nào đã thiếu vắng em
Vẫn mơ buồn êm ả dưới trời đêm
Luôn nghe tiếng con tàu đang lướt sóng
Nhớ những lúc khi tàu đang cặp bến
Tim anh còn vương vấn gió sương nào
Khi gặp em sương gió cũng đem theo
Quân phục trắng hay màu xanh nước biển
Trên phố xá hai ta cùng chung bước
Kề cận em mà nhớ biển đâu đâu
Sát vai nàng anh buông tiếng cầu âu
Nói năng cuội kể trời mưa gió bão
Có một lúc gặp nhau lòng ảm đạm
Khi xa rời lên chiến hạm nhớ em
Tàu hải hành anh vẫn mãi không quên
Tình yêu đó cứ nằm trong tâm tưởng
Anh cứ nhắc đời trai trong cuộc chiến
Tháng Tư kia anh buộc phải xa bờ
Nhìn con tàu một tình cảm bâng quơ
Lau nước mắt đi xa rời nước Mẹ
Nửa đời sống tiêu hao thời son trẻ
Nơi xứ người vẫn hoài mộng biển sông
Để hằng đêm thao thức cả tơ lòng
Rồi dỗ giấc cô miên trong tự vấn
.
Đã một lúc với sông dài bể rộng
Anh vùi mình trong cuộc sống lênh đênh
Cứ đêm về hối tiếc ánh dương gần
Cùng bè bạn đời hải hồ thương mến
Là lính thủy bỏ tàu xa xôi lắm
Đời trải qua bãi biển với nương dâu
Làm sao quên cho được mối duyên đầu
Xa sóng nước nhưng giữ em còn lại
Nghĩ cho kỹ anh là lính thủy đấy
Tình hải hồ chẳng đời nào lạt phai
Vẫn mơ xa thời bể rộng sông dài
Em yêu dấu, anh yêu nàng như biển…
Paris, 27/08/2020
TRỊNH CƠ
Đã lâu rồi anh chưa hề ra biển
Đời hải hồ nào đã thiếu vắng em
Vẫn mơ buồn êm ả dưới trời đêm
Luôn nghe tiếng con tàu đang lướt sóng
Nhớ những lúc khi tàu đang cặp bến
Tim anh còn vương vấn gió sương nào
Khi gặp em sương gió cũng đem theo
Quân phục trắng hay màu xanh nước biển
Trên phố xá hai ta cùng chung bước
Kề cận em mà nhớ biển đâu đâu
Sát vai nàng anh buông tiếng cầu âu
Nói năng cuội kể trời mưa gió bão
Có một lúc gặp nhau lòng ảm đạm
Khi xa rời lên chiến hạm nhớ em
Tàu hải hành anh vẫn mãi không quên
Tình yêu đó cứ nằm trong tâm tưởng
Anh cứ nhắc đời trai trong cuộc chiến
Tháng Tư kia anh buộc phải xa bờ
Nhìn con tàu một tình cảm bâng quơ
Lau nước mắt đi xa rời nước Mẹ
Nửa đời sống tiêu hao thời son trẻ
Nơi xứ người vẫn hoài mộng biển sông
Để hằng đêm thao thức cả tơ lòng
Rồi dỗ giấc cô miên trong tự vấn
.
Đã một lúc với sông dài bể rộng
Anh vùi mình trong cuộc sống lênh đênh
Cứ đêm về hối tiếc ánh dương gần
Cùng bè bạn đời hải hồ thương mến
Là lính thủy bỏ tàu xa xôi lắm
Đời trải qua bãi biển với nương dâu
Làm sao quên cho được mối duyên đầu
Xa sóng nước nhưng giữ em còn lại
Nghĩ cho kỹ anh là lính thủy đấy
Tình hải hồ chẳng đời nào lạt phai
Vẫn mơ xa thời bể rộng sông dài
Em yêu dấu, anh yêu nàng như biển…
Paris, 27/08/2020
TRỊNH CƠ
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Họa
CHUYỆN NGƯỜI LÍNH BIỂN
Đời hải quân lên tàu vui với biển
Suốt hải trình thơ viết dành tặng em
Và âm thầm vớt những ánh sao đêm
Vẽ bóng dáng người tình trên mặt sóng
Khẳm nhớ nhung chuyến tàu xa về bến
Gặp phố phường,gặp chốn hẹn thuở nào
Gặp đôi mắt lóng lánh mãi nhìn theo
Gặp mặn mà nụ cười vang của biển
Phố vui hơn khi tình nhân sánh bước
Đường hân hoan nghe gió hỏi đi đâu
Dọc ngang trời tung cánh sải chim âu
Nay bên em bình yên đời không bão
Phút luyến lưu níu ngày vui ngắn ngủi
Rồi con tàu xa cách bến bờ em
Rồi năm tháng chở đầy chuyến yêu thương
Anh với biển và em trong tâm tưởng
Anh là lính,là hải quân thời chiến
Trấn biển khơi,giữ đảo,giữ yên bờ
Thượng tôn trách nhiệm,nào dám vu vơ
Trong sinh mệnh là hồn thiêng của Mẹ
Mong dâng hiến cho quê hương sức trẻ
Có ngờ đâu đành xa biển,xa sông
Đau nào hơn khi đối diện với lòng
Bao nhức nhối cùng thâm tâm chất vấn
Cánh tung hoành chim vút trời cao rộng
Đắng cay đời thành bèo bọt lênh đênh
Sóng tai ương trôi dạt khắp xa gần
Trông tin bạn góp lại niềm thương mến
Bước lạc loài hút hun đường xa lắm
Biết về mô biển cạn hóa nương dâu
Giọt thời gian lạnh lẽo trắng duyên đầu
Tình dang dở,có hồi sinh trở lại ?!
Biển cách xa,em đoàn viên từ đấy
Trong niềm thương có nỗi nhớ phôi phai
Dòng sông buồn từ độ bến chia hai
Hiện hữu bên em,vời trông phía biển…
Lý Đức Quỳnh
29/8/2020
Đời hải quân lên tàu vui với biển
Suốt hải trình thơ viết dành tặng em
Và âm thầm vớt những ánh sao đêm
Vẽ bóng dáng người tình trên mặt sóng
Khẳm nhớ nhung chuyến tàu xa về bến
Gặp phố phường,gặp chốn hẹn thuở nào
Gặp đôi mắt lóng lánh mãi nhìn theo
Gặp mặn mà nụ cười vang của biển
Phố vui hơn khi tình nhân sánh bước
Đường hân hoan nghe gió hỏi đi đâu
Dọc ngang trời tung cánh sải chim âu
Nay bên em bình yên đời không bão
Phút luyến lưu níu ngày vui ngắn ngủi
Rồi con tàu xa cách bến bờ em
Rồi năm tháng chở đầy chuyến yêu thương
Anh với biển và em trong tâm tưởng
Anh là lính,là hải quân thời chiến
Trấn biển khơi,giữ đảo,giữ yên bờ
Thượng tôn trách nhiệm,nào dám vu vơ
Trong sinh mệnh là hồn thiêng của Mẹ
Mong dâng hiến cho quê hương sức trẻ
Có ngờ đâu đành xa biển,xa sông
Đau nào hơn khi đối diện với lòng
Bao nhức nhối cùng thâm tâm chất vấn
Cánh tung hoành chim vút trời cao rộng
Đắng cay đời thành bèo bọt lênh đênh
Sóng tai ương trôi dạt khắp xa gần
Trông tin bạn góp lại niềm thương mến
Bước lạc loài hút hun đường xa lắm
Biết về mô biển cạn hóa nương dâu
Giọt thời gian lạnh lẽo trắng duyên đầu
Tình dang dở,có hồi sinh trở lại ?!
Biển cách xa,em đoàn viên từ đấy
Trong niềm thương có nỗi nhớ phôi phai
Dòng sông buồn từ độ bến chia hai
Hiện hữu bên em,vời trông phía biển…
Lý Đức Quỳnh
29/8/2020
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
Họa
KÝ ỨC VỀ NGƯỜI ANH
Đã hiểu tâm tình duyên đời lính biển
Là anh, anh chỉ có một người em.
Đọc bài xướng khơi ký ức trong đêm...
Năm tháng dài chưa hoài tìm quê mẹ...
Khi về cảng Sài gòn phơi phới nhẹ
Được ghé thăm gia cảnh khoẻ thế nào?
Anh vào nhà có bạn bước cùng theo,
Nhìn chiếc mũ gieo lòng em anh dũng
Bộ quân phục trắng chân giầy thân vững
Thăm nhà xưa cha chúng ta còn đâu?!!
Đời hải hành nặng tình nghĩa lo âu.
Nơi biển cả, ngàn dâu trong gió bụi
Anh em gặp nhau thời gian ngắn ngủi...
Đưa lên tàu, lủi thủi về mình em
Trở lại nhà mà lòng lịm buồn thêm
Nghĩa quê hương tim gọi theo lý tưởng.
Ngày anh nhậm chức là ngày vui hưởng...
Rồi!! tháng tư lính chiến phải vào bờ
Từ giả tàu, quyến luyến lòng vu vơ,
Buồn sao...hận không giữ bờ quê mẹ!
Nỗi hận xa tàu niềm đau tuổi trẻ
Đã quen rồi đời vui vẻ biển sông
Anh kể qua tâm mơ vọng bóng lòng
Chưa trả nợ tang bồng luôn tự vấn...
Ngoài biển cả dập duềnh sương gió ngấm
Mây nước trời bao bọc thấm mây tầng
Nhìn sao khuya man mác nghĩ xa gần
Bọt biển, mưa dông thét gầm quen sóng...
Nhìn chiếc tàu tây đông nằm đợi bóng
Tan hàng về mẹ mất lắm bể dâu
Chị ốm đau thương giấc mơ duyên đầu
Bao kỷ niệm thương hoài ấm trở lại,
Thời gian cách vì đời bao dai dẵng
Lo con, dù cực lòng chẳng hề phai...
Lòng đớn đau mẹ mất quả lá lay....
Anh thường thốt...hận chưa tròn sông biển.
Đặng Xuân Linh.
Đã hiểu tâm tình duyên đời lính biển
Là anh, anh chỉ có một người em.
Đọc bài xướng khơi ký ức trong đêm...
Năm tháng dài chưa hoài tìm quê mẹ...
Khi về cảng Sài gòn phơi phới nhẹ
Được ghé thăm gia cảnh khoẻ thế nào?
Anh vào nhà có bạn bước cùng theo,
Nhìn chiếc mũ gieo lòng em anh dũng
Bộ quân phục trắng chân giầy thân vững
Thăm nhà xưa cha chúng ta còn đâu?!!
Đời hải hành nặng tình nghĩa lo âu.
Nơi biển cả, ngàn dâu trong gió bụi
Anh em gặp nhau thời gian ngắn ngủi...
Đưa lên tàu, lủi thủi về mình em
Trở lại nhà mà lòng lịm buồn thêm
Nghĩa quê hương tim gọi theo lý tưởng.
Ngày anh nhậm chức là ngày vui hưởng...
Rồi!! tháng tư lính chiến phải vào bờ
Từ giả tàu, quyến luyến lòng vu vơ,
Buồn sao...hận không giữ bờ quê mẹ!
Nỗi hận xa tàu niềm đau tuổi trẻ
Đã quen rồi đời vui vẻ biển sông
Anh kể qua tâm mơ vọng bóng lòng
Chưa trả nợ tang bồng luôn tự vấn...
Ngoài biển cả dập duềnh sương gió ngấm
Mây nước trời bao bọc thấm mây tầng
Nhìn sao khuya man mác nghĩ xa gần
Bọt biển, mưa dông thét gầm quen sóng...
Nhìn chiếc tàu tây đông nằm đợi bóng
Tan hàng về mẹ mất lắm bể dâu
Chị ốm đau thương giấc mơ duyên đầu
Bao kỷ niệm thương hoài ấm trở lại,
Thời gian cách vì đời bao dai dẵng
Lo con, dù cực lòng chẳng hề phai...
Lòng đớn đau mẹ mất quả lá lay....
Anh thường thốt...hận chưa tròn sông biển.
Đặng Xuân Linh.
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
TÌNH BẠN :: THƠ :: THƠ ĐƯỜNG LUẬT :: THƠ CHÁNH MINH
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Sun Oct 27, 2024 6:36 pm by Cẩm Thanh
» Thu buồn
Thu Oct 17, 2024 1:23 pm by Cẩm Thanh
» Bâng khuâng tháng Hạ
Sat Aug 24, 2024 5:53 pm by Cẩm Thanh
» NGỘ NHẬP
Sat Aug 17, 2024 6:34 pm by minhsn12
» Tự tại Thiền Sư
Thu Jul 25, 2024 4:15 pm by Cẩm Thanh
» Lễ cha
Sun Jun 16, 2024 5:20 pm by Cẩm Thanh
» Bước chân không tánh
Tue Jun 04, 2024 12:56 am by Cẩm Thanh
» KINH HÀNH
Mon Jun 03, 2024 7:00 pm by minhsn12
» TRANG THƠ TRẦN CẨM THÀNH
Sat May 04, 2024 7:55 pm by Cẩm Thanh