ĐIỆU BUỒN NĂM CŨ
TÌNH BẠN :: THƠ :: THO TRINH CO
Trang 1 trong tổng số 1 trang
ĐIỆU BUỒN NĂM CŨ
BÀI XƯỚNG
ĐIỆU BUỒN NĂM CŨ*
Em đã đi rồi bao tháng năm
Còn đâu ưóc hẹn dưới trăng rằm
Hương xưa phảng phất màu trinh nữ
Chợt gió Đông về nhớ cố nhân.
Thân anh vất vả mà xem thường
Suốt nửa đời từng trải gió sương
Trả nợ áo cơm ngoài chiến tuyến
Gót giang hồ khắp nẻo quê hương.
Ai biết bây giờ em ở đâu?
Đôi bờ cách trở đại dương sâu
Cứ thầm mong mỏi ngày tao ngộ
Kể hết nhau nghe những mối sầu.
Đời anh tẻ nhạt với điêu tàn
Như điệu buồn không tiếng thở than
Lê bước trên đường riêng một bóng
Âm thầm lặng lẽ kiếp đi hoang.
Trịnh Cơ (Paris)
* trích tập thơ Viễn Khơi
BÀI HỌA
1.
MIÊN MAN NỖI NHỚ
Thấm thoát người đi đã chín năm
Miên man nỗi nhớ mỗi đêm rằm
Ánh trăng lạnh lẽo xuyên cành lá
Quyển sổ nhạt nhòa trang cá nhân...
Dù biết hợp tan ấy lẽ thường
Kiếp người dầu dãi lắm phong sương
Bao năm gắn bó dường chưa đủ
Để đến bây giờ cậy nén hương...
Em biết tìm anh ở tận đâu ?
Núi đồi xa thẳm, chốn thâm sâu
Cánh đồng bát ngát, hoa giăng lối
Xa nhau, cảnh đẹp cũng u sầu !
Canh khuya lặng lẽ bóng trăng tàn
Văng vẳng trong vườn tiếng gió than
Sương lạnh tràn vào thân buốt giá
Như lời mời gọi bước chân hoang...
Phương Hà
(01/12/2017)
2.
NIỀM RIÊNG...
Bấm đốt tay thầm...trọn sáu năm!
Nhớ ai thao thức suốt đêm rằm
Đèn khuya bấc lụn buồn da diết
Trải mối ưu hoài gởi thế nhân
Bỗng chợt nhớ anh... nhớ lạ thường!
Cô phòng mãi đợi phố mù sương
Nỗi niềm tê tái...hoen dòng lệ!
Hoa bưởi bên thềm cũng nhạt hương!
Phong trần vạn nẻo biết tìm đâu?
Bàng bạc mây chiều dạ khắc sâu...
Kỷ niệm êm đềm xây nguyện ước
Buồng tim rã rượi vấn vương sầu!
Ấp ủ niềm riêng mộng khó tàn
Neo thuyền bến đợi chẳng hờn than
Người ơi xin hỏi câu nầy nhé!
Có tội dấu giày lấm cỏ hoang?
Như Thu
3.
LỬA NHÓM TÀN TRO
Sầu xưa lặng lẽ suốt mòn năm
Án ngự trời khuya quạnh vắng rằm
Mười sáu trăng tròn từ độ ấy
Đôi lòng sóng sánh bước tình nhân
Ly biệt bùng lên giữa mộng thường
Xua đời lạc lõng nẻo mù sương
Ngàn dâu gió sóng đùa duyên phận
Rã cánh hoa tàn lúc đượm hương
Chân trời góc biển,em giờ đâu?
Gắng gượng ngoi đời vực thẳm sâu
Ngọn lửa niềm tin lòng mãi nhóm
Từ trong đổ nát biết bao sầu
Thu đến hàn liêu bóng tạ tàn
Đông dài ngập ngụa lạnh tro than
Tình yêu hiện hữu như mầu nhiệm
Nhựa thắm xuân bừng trên nhánh hoang.
Lý Đức Quỳnh
4.
Chia ly là hết...
Ngày ấy lâu rồi ...xa tít năm.
Ngây thơ thuở đó tuổi trăng rằm
Bên thềm ngào ngạt giàn thiên lý
Trước ngõ tay rời biệt chiến nhân
Tiền tuyến đời trai vận mệnh thường
Thương nàng liễu yếu gội phong sương
Đương đầu bão táp dầm mưa nắng
Cuộc thế bể dâu nhạt sắc hương
Hội ngộ quên lời hẹn ở đâu
Rừng cao núi thẳm thác ghềnh sâu
Trong tim nung nấu tình non nước
Những muốn muôn phương bớt thảm sầu
Sau buổi từ ly tháng hạ tàn
Thu về lạnh lẽo gió hờn than
Mơ chi sớm lúc vui xum họp
Cảnh cũ giờ đây bãi cỏ hoang !
Thanh Hoà
5.
TÌNH KHÚC BUỒN
Ngày còn mộng giấc nữa là năm,
Tim khắc khuôn trăng đẹp tuổi rằm!
Đáy dạ ấp ưu hồn Thục Nữ,
Nhớ ai hơn nhớ bóng tình nhân?
Tình trường bầm dập cõi vô thường!
Trằn nặng vai đời thấu tuyết sương!
Nhung nhớ xao lòng đằm khóe lệ
Dặm ngàn xa ngái gót ly hương!
Em như nhạn lạc,biết tìm đâu,
Bể ái muôn trùng đáy thẳm sâu
Le lói đèn khuya ngồi nhớ bóng
Độc cầm dạ khúc lặng cung sầu!
Đời anh nhòa nhoạt sắc thu tàn,
Cắn chỉ bặm môi chẳng khóc than!
Lữ thứ lạc loài trăng lẻ bóng
Yêu mơ...thương khó lạnh hồn hoang!
Nguyễn Huy Khôi
ĐIỆU BUỒN NĂM CŨ*
Em đã đi rồi bao tháng năm
Còn đâu ưóc hẹn dưới trăng rằm
Hương xưa phảng phất màu trinh nữ
Chợt gió Đông về nhớ cố nhân.
Thân anh vất vả mà xem thường
Suốt nửa đời từng trải gió sương
Trả nợ áo cơm ngoài chiến tuyến
Gót giang hồ khắp nẻo quê hương.
Ai biết bây giờ em ở đâu?
Đôi bờ cách trở đại dương sâu
Cứ thầm mong mỏi ngày tao ngộ
Kể hết nhau nghe những mối sầu.
Đời anh tẻ nhạt với điêu tàn
Như điệu buồn không tiếng thở than
Lê bước trên đường riêng một bóng
Âm thầm lặng lẽ kiếp đi hoang.
Trịnh Cơ (Paris)
* trích tập thơ Viễn Khơi
BÀI HỌA
1.
MIÊN MAN NỖI NHỚ
Thấm thoát người đi đã chín năm
Miên man nỗi nhớ mỗi đêm rằm
Ánh trăng lạnh lẽo xuyên cành lá
Quyển sổ nhạt nhòa trang cá nhân...
Dù biết hợp tan ấy lẽ thường
Kiếp người dầu dãi lắm phong sương
Bao năm gắn bó dường chưa đủ
Để đến bây giờ cậy nén hương...
Em biết tìm anh ở tận đâu ?
Núi đồi xa thẳm, chốn thâm sâu
Cánh đồng bát ngát, hoa giăng lối
Xa nhau, cảnh đẹp cũng u sầu !
Canh khuya lặng lẽ bóng trăng tàn
Văng vẳng trong vườn tiếng gió than
Sương lạnh tràn vào thân buốt giá
Như lời mời gọi bước chân hoang...
Phương Hà
(01/12/2017)
2.
NIỀM RIÊNG...
Bấm đốt tay thầm...trọn sáu năm!
Nhớ ai thao thức suốt đêm rằm
Đèn khuya bấc lụn buồn da diết
Trải mối ưu hoài gởi thế nhân
Bỗng chợt nhớ anh... nhớ lạ thường!
Cô phòng mãi đợi phố mù sương
Nỗi niềm tê tái...hoen dòng lệ!
Hoa bưởi bên thềm cũng nhạt hương!
Phong trần vạn nẻo biết tìm đâu?
Bàng bạc mây chiều dạ khắc sâu...
Kỷ niệm êm đềm xây nguyện ước
Buồng tim rã rượi vấn vương sầu!
Ấp ủ niềm riêng mộng khó tàn
Neo thuyền bến đợi chẳng hờn than
Người ơi xin hỏi câu nầy nhé!
Có tội dấu giày lấm cỏ hoang?
Như Thu
3.
LỬA NHÓM TÀN TRO
Sầu xưa lặng lẽ suốt mòn năm
Án ngự trời khuya quạnh vắng rằm
Mười sáu trăng tròn từ độ ấy
Đôi lòng sóng sánh bước tình nhân
Ly biệt bùng lên giữa mộng thường
Xua đời lạc lõng nẻo mù sương
Ngàn dâu gió sóng đùa duyên phận
Rã cánh hoa tàn lúc đượm hương
Chân trời góc biển,em giờ đâu?
Gắng gượng ngoi đời vực thẳm sâu
Ngọn lửa niềm tin lòng mãi nhóm
Từ trong đổ nát biết bao sầu
Thu đến hàn liêu bóng tạ tàn
Đông dài ngập ngụa lạnh tro than
Tình yêu hiện hữu như mầu nhiệm
Nhựa thắm xuân bừng trên nhánh hoang.
Lý Đức Quỳnh
4.
Chia ly là hết...
Ngày ấy lâu rồi ...xa tít năm.
Ngây thơ thuở đó tuổi trăng rằm
Bên thềm ngào ngạt giàn thiên lý
Trước ngõ tay rời biệt chiến nhân
Tiền tuyến đời trai vận mệnh thường
Thương nàng liễu yếu gội phong sương
Đương đầu bão táp dầm mưa nắng
Cuộc thế bể dâu nhạt sắc hương
Hội ngộ quên lời hẹn ở đâu
Rừng cao núi thẳm thác ghềnh sâu
Trong tim nung nấu tình non nước
Những muốn muôn phương bớt thảm sầu
Sau buổi từ ly tháng hạ tàn
Thu về lạnh lẽo gió hờn than
Mơ chi sớm lúc vui xum họp
Cảnh cũ giờ đây bãi cỏ hoang !
Thanh Hoà
5.
TÌNH KHÚC BUỒN
Ngày còn mộng giấc nữa là năm,
Tim khắc khuôn trăng đẹp tuổi rằm!
Đáy dạ ấp ưu hồn Thục Nữ,
Nhớ ai hơn nhớ bóng tình nhân?
Tình trường bầm dập cõi vô thường!
Trằn nặng vai đời thấu tuyết sương!
Nhung nhớ xao lòng đằm khóe lệ
Dặm ngàn xa ngái gót ly hương!
Em như nhạn lạc,biết tìm đâu,
Bể ái muôn trùng đáy thẳm sâu
Le lói đèn khuya ngồi nhớ bóng
Độc cầm dạ khúc lặng cung sầu!
Đời anh nhòa nhoạt sắc thu tàn,
Cắn chỉ bặm môi chẳng khóc than!
Lữ thứ lạc loài trăng lẻ bóng
Yêu mơ...thương khó lạnh hồn hoang!
Nguyễn Huy Khôi
minhsn12- Tổng số bài gửi : 3322
Join date : 26/12/2012
Age : 85
Đến từ : USA
TÌNH BẠN :: THƠ :: THO TRINH CO
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Sat Aug 24, 2024 5:53 pm by Cẩm Thanh
» NGỘ NHẬP
Sat Aug 17, 2024 6:34 pm by minhsn12
» Tự tại Thiền Sư
Thu Jul 25, 2024 4:15 pm by Cẩm Thanh
» Lễ cha
Sun Jun 16, 2024 5:20 pm by Cẩm Thanh
» Bước chân không tánh
Tue Jun 04, 2024 12:56 am by Cẩm Thanh
» KINH HÀNH
Mon Jun 03, 2024 7:00 pm by minhsn12
» TRANG THƠ TRẦN CẨM THÀNH
Sat May 04, 2024 7:55 pm by Cẩm Thanh
» VƯỢT MÂY KHƠI
Wed May 01, 2024 7:45 pm by minhsn12
» Tháng Tư cảm tác
Fri Apr 19, 2024 8:34 pm by Cẩm Thanh